Kiều Nghệ càng nghĩ càng xấu hổ và bực bội, lông trên cổ đều dựng đứng cả lên.
Thẩm Chi Hủ rất có hứng thú nhìn, cho đến khi lông của chú hổ con dựng hết lên, nụ cười nhạt trên môi anh mới dần thu lại.
“Tôi không có ác ý.” Thẩm Chi Hủ giãy giụa bò dậy, nhìn thấy chiếc chăn trên người, biểu cảm hơi khựng lại.
Đây là chú hổ con tìm về cho anh?
“Nhóc đã tìm cho tôi à?” Thẩm Chi Hủ hỏi.
Kiều Nghệ hừ một tiếng từ mũi, coi như xác nhận câu hỏi của anh.
Thẩm Chi Hủ thấy vậy, nét mặt tinh xảo hơi dịu lại, “Cảm ơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play