“Lạnh…”
Kiều Nghệ khựng đôi chân ngắn nhỏ đang định lùi về sau lại. Cũng chính cái do dự vài giây ấy, cô lại bị mỹ nhân bệnh ôm trọn vào lòng.
Lần thứ hai bị người ôm, Kiều Nghệ không còn phản ứng mạnh như lần đầu nữa. Cảm nhận được mỹ nhân bệnh còn ra sức cọ cọ bộ lông xinh đẹp của mình, dường như đang hấp thụ hơi ấm, cô bất đắc dĩ thở dài.
Haiz, ai bảo hổ mềm lòng, không thể làm ngơ trước vẻ đáng thương của mỹ nhân bệnh này.
Thôi kệ, đã nhặt về rồi, còn có thể làm sao bây giờ? Nuôi thôi.
Kiều Nghệ lắc lắc cái đuôi, mặc kệ mỹ nhân bệnh ôm chặt mình để hấp thụ hơi ấm. Chờ anh không còn run rẩy, lực ôm cũng thả lỏng, cô mới nhẹ nhàng chui ra khỏi vòng tay băng giá ấy, lòng bàn chân mềm mại đạp lên mặt đất, lặng lẽ rời khỏi hang động đi kiếm ăn.
Cứ như vậy, Kiều Nghệ và mỹ nhân bệnh mà cô nhặt về sống chung những ngày bình yên. Chỉ là tình trạng cơ thể của mỹ nhân bệnh lúc tốt lúc xấu, phần lớn thời gian đều trải qua trong cơn hôn mê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT