Hổ mẹ không hiểu vì sao con non lại kêu la quái lạ như vậy, nhưng nó vẫn cảm nhận được sự hưng phấn và vui sướng trong tiếng kêu của con. Vì thế khi con non đến gần, nó liếm liếm bộ lông hơi rối trên trán cô.
“Ô ~” Mẹ ơi, con vui quá ~
Kiều Nghệ ngẩng đầu cọ cọ vào ngực hổ mẹ.
Hổ mẹ cúi đầu cọ đáp lại.
Một lát sau, hổ mẹ mới nhớ ra chuyện chính, ngậm gáy con non đặt bên cạnh con lợn rừng, sau đó dùng móng vuốt sắc bén xé toạc lớp da lông màu nâu sẫm ở mông con lợn, để lộ phần thịt non bên trong, ý bảo cô nhanh chóng ăn.
Đã ăn thịt tươi nhiều lần nên Kiều Nghệ không còn kháng cự như trước. Không đợi hổ mẹ dùng hành động thúc giục, cô đã vươn móng vuốt đặt lên người con lợn, cúi đầu cắn miếng thịt non ở mông nó, đồng thời không quên thả ra dị năng của mình, bao phủ toàn bộ khu vực để mùi máu tươi không lan ra ngoài thu hút tang thi.
Hổ mẹ rất hài lòng với hành động của con non, chiếc đuôi dài vui vẻ vẫy vẫy trên cỏ, sau đó cũng cúi đầu ăn thịt lợn rừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play