Hắn bước tới, dùng sức kéo cửa tủ ra, một đám chăn mỏng cuộn tròn rơi xuống từ ngăn tủ.
Trì Giác nín thở, làn da trắng nhợt, tóc đen rối loạn — cậu thiếu niên co mình trong đó, như một bức tranh tĩnh lặng cuộn tròn lấy nỗi cô độc.
Hắn vội đỡ lấy cơ thể đang ngã xuống, hấp tấp thông báo cho mọi người: "Tìm thấy rồi!"
Trì Nhạn chạy tới, cũng nhìn thấy cảnh tượng đó, hô hấp khẽ khựng lại.
Anh ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng bế cậu ra khỏi ngăn tủ, rồi liếc Trì Giác một cái. Trì Giác lập tức cụp mắt, nhanh chóng chạy ra ngoài gọi bác sĩ đến.
“Tiểu Mãn.” Trì Nhạn dịu giọng gọi, “Nếu thấy khó chịu ở đâu, nói với anh một tiếng.”
Thực ra Diệp Mãn vẫn còn tỉnh, chỉ là cả đêm không ngủ khiến phản ứng chậm chạp, cơ thể rệu rã. Cậu rất nhanh đã nhận ra nơi mình đang ở là nhà cũ của Trì gia, cũng biết rõ mình vốn không thể gặp nguy hiểm gì ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play