Cô hít một hơi thật sâu, luồng không khí lạnh thấu đi thẳng vào phổi khiến cả người như đóng băng lại.
“Phiền phức đến chết mất.” Giọng nói ấy nghe có chút lạnh nhạt.
“Sao chuyện thế này lại xảy ra với tôi, tại sao không phải nhà người khác, tại sao nhất định phải là tôi, phải là lúc này...” Cô than thở, xoa cánh tay mình, không dám nhìn người bên cạnh.
Cô cúi đầu nói nhỏ: “…Xin lỗi, nghe có vẻ rất tổn thương người khác.”
Diệp Mãn lại không cảm thấy gì quá đặc biệt, cậu lắc đầu: “Cũng không sao.”
Tần Phương Nhụy nhìn bóng lưng dưới ánh đèn của cậu: “Tôi từng nghĩ, nếu là một đứa trẻ bị bỏ rơi, mà sau đó mẹ con gặp lại, chắc sẽ ôm nhau khóc nức nở, coi con như bảo vật quý giá nhất trên đời.”
Cuối cùng cô quay đầu lại, ngắm nhìn thiếu niên bên cạnh, như đang nói mê: “Lúc sinh cậu, hình như rất đau, tôi đã nghĩ là sẽ nhớ cả đời…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play