Toàn bộ các công trình kiến trúc đều chìm trong bóng tối. Vì để mô phỏng môi trường ô nhiễm một cách chân thực, hành lang bên trong chỉ mở nguồn sáng khẩn cấp. Thời Niệm trà trộn vào một nhóm người, vừa dò tín hiệu biên cảnh vừa quan sát xung quanh.
“Các cậu có nghe thấy âm thanh gì không?” – Người lên tiếng là một nam sinh trông còn rất trẻ, mặc áo sơ mi trắng và giày thể thao, dáng vẻ có lẽ vẫn còn đang đi học.
Thế giới này, ngoài những người dẫn đường và lính gác, từng có trình độ phát triển khoa học kỹ thuật tương tự xã hội nhân loại mà Thời Niệm từng sống, không có nhiều khác biệt. Những người tham gia buổi diễn tập mô phỏng này phần lớn là người trẻ tuổi, những người lớn tuổi hơn không có tâm tư chen lấn, sớm đã đi xem buổi lễ trọng thể ở khu trưng bày rồi.
Vừa nghe câu đó, tất cả mọi người đều chậm lại bước chân. Người dẫn đường là một cô gái mặc váy hoa nhỏ, trông dịu dàng mềm yếu, sợ hãi đến mức trốn vào giữa đội hình.
Thời Niệm nhíu mày, chăm chú lắng nghe – quả thật có tiếng sột soạt rất nhỏ vang vọng xung quanh, nhưng không thể xác định được vị trí phát ra âm thanh.
“Làm gì có tiếng gì đâu?”
“Chắc chỉ là tiếng máy móc đang hoạt động thôi?”
Mọi người bàn tán râm ran, cuối cùng đều đồng tình cho rằng cậu nam sinh kia vì sợ quá mà nhạy cảm như vậy. Người dẫn đường thanh giọng, ho khan hai tiếng rồi nói:
“Chúng ta tiếp tục đi, phía trước có một vùng ô nhiễm nguyên.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play