Thời Niệm thật sự rất sinh khí, nỗi bi thương trong lòng cô hóa thành cơn đói, bụng cồn cào muốn ăn hai phần cơm sườn heo. Cô gắp phần sườn heo thứ hai ra một cái mâm riêng, cầm hai miếng sườn heo lên cắn một miếng.
Một bàn tay thon dài cầm lấy cái mâm chỉ có cơm mà không có sườn heo đặt sang phía đối diện.
Cô ngẩng đầu, nuốt miếng sườn heo xuống.
"Anh không ăn chút gì khác sao?" Cô gắp thêm chút sườn heo trong chén sang, nhỏ giọng hỏi, "Hai người kia hiện tại thế nào rồi?"
"Một người thì oán giận vì sao lại đánh vào mặt, người kia thì cảm thấy đối phương đánh quá mạnh, cả hai đều tức giận đến mức ăn không ngon." Lạc khẽ nhếch khóe môi, lấy một chiếc nĩa từ hộp đựng bộ đồ ăn bên cạnh.
"Phì." Cô nhịn không được bật cười, nhưng rất nhanh lại nghiêm mặt, "Đáng đời bọn họ."
"Đúng là đáng đời." Anh phụ họa, "Cô muốn uống gì không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play