Ngày hôm sau, Thời Niệm cố ý chọn một chiếc áo hoodie đen bình thường đến không thể bình thường hơn, kéo mũ trùm lên, dùng tóc che khuất hơn nửa khuôn mặt, lén lút đi vào quán cà phê mà Lạc đã nói.
Cuối tuần quả thực là thời điểm đông người, cũng may mọi người đều chìm đắm trong thế giới riêng của mình, không ai chú ý đến cô. Người phục vụ dẫn cô đến cửa ghế lô, cô chần chừ vài giây mới đẩy cửa bước vào.
Bên trong ghế lô quả thực là một không gian khác biệt, chính giữa phòng bày một chiếc bàn tròn màu đen ánh lên vẻ mờ ảo, rèm cửa và ghế sofa phía sau đều màu tím đậm, trần nhà và mặt đất được bao phủ bởi những hình chiếu tinh vân, những hình chiếu này chân thực vô cùng, di chuyển với tốc độ chậm rãi, khiến người ta như đang lạc vào vũ trụ.
Lạc vắt chéo chân dựa vào ghế sofa, tư thế thực chướng mắt, cả nửa thân trên đều nghiêng, như thể còn chưa tỉnh ngủ.
"Khụ khụ." Cô bước vào phòng, kéo ghế ngồi xuống.
Đối phương lười biếng khẽ nâng mí mắt, từ trên sofa nhích người.
"Này, anh gọi tôi đến xem anh ngủ à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT