Edit Ngọc Trúc
Thật đúng là số trời bạc đãi.
Tạ Vô Ngu cẩn thận sờ sờ mặt mình, thở dài một hơi. Dưới sự thúc giục của đạo diễn Trương, cậu chỉnh lại búi tóc, rồi tiếp tục quay nốt cảnh cuối.
Nhân vật đạo sĩ Vô Uyên này thật ra không quá khó diễn. Trước đó đạo diễn Trương cũng từng thử qua mấy diễn viên khác, kỹ năng diễn đều thuộc dạng thuần thục, nhưng không hiểu sao cứ thấy họ diễn thì lại quá hoàn hảo, mà hoàn hảo quá thì lại thiếu cái gì đó. Cái “thiếu” ấy, chính là cái khí chất đặc biệt của Vô Uyên.
Tạ Vô Ngu kỹ thuật diễn không tính là xuất sắc, nhưng cậu có sẵn cái thần thái mà Vô Uyên nên có—tự nhiên đến mức không cần gắng gượng.
Từng cử chỉ, từng ánh mắt, từng lần ngồi xuống nhấc tay đều khớp đến kỳ lạ. Khi khoác lên người đạo bào, cái vẻ ngoài siêu thoát như thoát ly thế tục của Tạ Vô Ngu càng rõ ràng hơn. Đạo diễn Trương thấy vậy, cố ý không ràng buộc cậu, để cậu tự do phát huy.
Máy quay chầm chậm lia tới, ghi lại từng động tác của cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play