Edit Ngọc Trúc
Cà vạt không tệ, đồng hồ cũng ổn, cả khuy măng-sét cũng hợp.
Tạ Vô Ngu lật tìm trong danh sách đề cử bên dưới, miễn cưỡng chọn ra mấy món xem chừng phù hợp. Nghĩ một lúc, cậu lại loại đồng hồ ra.
Đồng hồ tốt thì phải trên cả triệu, còn cái loại lèo tèo vài chục vạn như thế này… thôi khỏi, lấy ra chỉ tổ mất mặt.
Còn cà vạt, bình thường Lan Hạc Vọng có vẻ cũng chẳng thiên vị kiểu nào đặc biệt, chỉ cần màu sắc và họa tiết ổn trọng một chút là hợp với anh. Khuy măng-sét cũng thế, Lan Hạc Vọng thường mặc sơ mi, comple, phối với một đôi chỉn chu chắc chắn sẽ đẹp.
Tạ Vô Ngu nhớ lại, bình thường Lan Hạc Vọng toàn mặc vest đen hoặc xám bạc nghiêm túc, vậy nên cà vạt đi kèm không thể quá tuỳ tiện. Nhưng cũng không thể già dặn quá, dẫu sao thì Lan Hạc Vọng còn trẻ, lại còn là một “nhóc ngoan xinh đẹp” nữa mà…
Như thể vừa chạm tới niềm vui trong truyền thuyết của việc “nuôi dưỡng”, bước chân Tạ Vô Ngu nhẹ tênh, cậu thẳng thắn đi vào một cửa hàng đồ hiệu cao cấp, nghiêm túc chọn cà vạt cho Lan Hạc Vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT