Edit Ngọc Trúc
“Cậu đúng là ngốc thật đấy, thật sự. Chỉ biết cậu là minh tinh, là người làm pháp sự, thậm chí đạo diễn cũng để cậu thể hiện; lại không nghĩ tới cậu còn biết xem mệnh. Tôi đã để ý cậu từ sớm, còn gọi cậu là đại sư, vậy mà lại quên không bảo cậu xem giúp tôi một quẻ…”
Tạ Vô Ngu nhìn chằm chằm tin nhắn WeChat đó thật lâu, sau đó giơ tay chạm vào ảnh đại diện đối phương, chăm chú quan sát, xác nhận người gửi chính là khuôn mặt đẹp trai vô cảm của Lan Hạc Vọng. Sau đó liền: “……”
Cậu không nhịn được gửi lại ba dấu hỏi, suýt nữa hỏi có phải bị hack tài khoản rồi không.
Hắc Khí Cầu Cầu: Ở phần bình luận của thầy mà thấy.
Hắc Khí Cầu Cầu: Fan của thầy... thú vị thật.
Đối phương nói chuyện uyển chuyển vô cùng, nhưng sự chú ý của Tạ Vô Ngu lại không đặt vào đám fan, mà là tưởng tượng cảnh Lan Hạc Vọng mặt lạnh tanh đi lướt bình luận Weibo của mình, rồi còn lặng lẽ copy một bình luận fan gửi cho cậu xem...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play