Edit Ngọc Trúc
Đã không còn nam quỷ dây dưa, cơ thể Lâm Hiểu Hiểu hồi phục rất nhanh, trong mắt cũng lần nữa ánh lên vẻ sáng ngời. Cô ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng mà mình từng không ngừng đuổi theo trong giấc mơ, cuối ánh sáng ấy là một chàng trai trẻ cao ráo tuấn tú, tay cầm một thanh kiếm gỗ đào.
Tạ Vô Ngu thấy cô mở mắt, bước đến liếc một cái. Mối liên hệ mơ hồ kỳ lạ giữa hai người vì lá thư đoạn tuyệt kia mà hoàn toàn cắt đứt, hồn phách của Lâm Hiểu Hiểu cũng ổn định trở lại. Còn chút âm khí sót lại trên người, phơi thêm vài ngày nắng là được.
Tạ Vô Ngu thu hồi ánh mắt, lui về phía sau, rồi nói kết luận cho Lâm ba Lâm mẹ đang lo lắng đứng một bên.
“Cảm ơn! Cảm ơn trời đất…” Ba Lâm mẹ Lâm mừng đến bật khóc, đứng dậy định cúi đầu lạy cậu.
Tạ Vô Ngu vội vàng đỡ họ dậy, cả người như tê dại: “Tạ thì tạ, nhưng lạy thì miễn đi…”
Cậu thật sự chịu không nổi đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play