Tôi vẫn còn nhớ rõ cảm giác lần đầu bước vào ký túc xá đại học. Những hành lang dài thơm mùi nắng mới, tiếng loa thông báo vang vọng, những gương mặt xa lạ nhưng háo hức. Trái tim tôi đập rộn ràng như được mở ra một thế giới mới.
Và trong thế giới ấy... có Trần Khải.
Chúng tôi không học chung lớp, nhưng lại cùng một khu giảng đường. Dù lịch học khác nhau, sáng nào cậu cũng dậy sớm hơn một chút để chờ tôi ở chân cầu thang. Còn tôi thì... mỗi chiều, dù mệt đến đâu, vẫn ghé qua sân thể thao xem cậu làm trợ giảng cho lớp bóng rổ.
Một ngày nọ, sau giờ học, Trần Khải đưa tôi đến một căn phòng nhỏ cách trường chừng năm phút đi bộ.
– “Tớ tìm thấy căn hộ này. Cũ một chút, nhưng nắng đẹp, cửa sổ nhìn ra vườn nhỏ, có thể trồng xương rồng, và đặc biệt...” – Cậu quay sang nhìn tôi, cười – “...rất phù hợp để bắt đầu một ‘ngôi nhà nhỏ hai người’.”
Tôi đỏ mặt. Tim đập liên hồi. Căn nhà nhỏ này – tường vôi trắng, sàn gỗ hơi xước, và cửa kính ngập nắng – chẳng cần sang trọng, nhưng lại khiến tôi thấy bình yên hơn bất cứ nơi nào.
Chúng tôi chuyển vào sống chung sau khi bàn bạc rõ ràng – không vội vã, không giấu giếm, mà như hai người bạn tri kỷ đang viết tiếp giấc mơ riêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play