Linh Linh đã suy nghĩ rất nhiều trong suốt những ngày qua. Cảm giác bức bối trong lòng không thể nào thoát ra được, cứ như một sợi dây thít chặt lấy trái tim cô. Tối qua, sau khi nghe thấy câu nói của Trần Khải với bạn anh, cô càng cảm thấy hoang mang hơn bao giờ hết. Cô không nghe hết mọi chuyện, nhưng chỉ nghe đến một phần câu: “Cảm giác thật sự khó chịu. hối hận vì chẳng thể thi đấu ” mà chẳng nghe hết câu anh nói "Nhưng có lẽ tôi sẽ hối hận hơn nếu không làm gì để giúp Linh Linh."
Đó là tất cả những gì cô nghe được. Và đó là lý do khiến cô nghĩ rằng anh yêu vì cô  cảm thấy áy náy, chứ không phải vì tình yêu thực sự. Mọi thứ như một cú tát mạnh vào tâm trí cô. Cô cảm thấy mình chẳng là gì đối với anh ngoài một người mà anh phải giúp đỡ vì trách nhiệm. Linh Linh không thể tiếp tục sống trong cảm giác đó được nữa.
Cô không thể chịu đựng được sự mơ hồ này. Không thể sống mãi trong một mối quan hệ mà chẳng biết rõ ràng về tình cảm của đối phương.
Sáng hôm sau, Linh Linh quyết định sẽ chấm dứt tất cả. Cô không thể tiếp tục lừa dối chính mình, cũng không thể tiếp tục yêu một người mà không biết rõ trái tim của họ có dành cho mình không. Cô phải chủ động nói lời chia tay, cho dù đó có đau đớn thế nào đi nữa.
Linh Linh đến tìm Trần Khải. Trái tim cô đập nhanh, mỗi bước đi như thể kéo theo nỗi đau trong lòng. Cô tìm thấy anh đang đứng bên cạnh sân bóng rổ, mắt nhìn xa xăm. Cô hít một hơi thật sâu, rồi bước tới.
“Trần Khải, chúng ta chia tay đi,” Linh Linh nói, giọng lạnh lùng nhưng đầy quyết tâm.
Trần Khải quay lại, vẻ mặt anh thoáng ngỡ ngàng, rồi nhanh chóng chuyển sang vẻ lo lắng. “Linh Linh, em nói gì vậy? Tại sao lại đột ngột như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play