Ngu Ý cúi đầu trong gió đêm, ánh mắt dừng lại ở cánh tay đang vòng quanh eo mình. Đôi tay Tiết Trầm Cảnh siết chặt, đan vào nhau.
Cho dù đã ngủ, trên mu bàn tay đan chặt của chàng vẫn có thể thấy những gân xanh nổi lên, vòng chặt quanh eo nàng không hề lay động. Ngực chàng kề sát vào lưng nàng, nhiệt độ cơ thể chàng khiến người ta không thể nào bỏ qua.
Ngu Ý trước đây đã phát hiện ra cơ thể chàng có khả năng tự lành rất mạnh, lần này cũng không ngoại lệ.
Khi Tiết Trầm Cảnh ngủ say, cơ thể chàng bắt đầu tự chữa lành, màu da xanh xao ban đầu vì thiếu máu đang dần trở lại bình thường.
Có lẽ do các tế bào trong cơ thể thay đổi nhanh chóng, khiến cơ thể chàng luôn ở trạng thái sốt cao, giống như một cái lò sưởi khóa chặt vào lưng nàng.
Ngu Ý đặt lòng bàn tay lên tay chàng, đầu ngón tay vuốt ve những gân xanh trên mu bàn tay chàng.
Không thể phủ nhận, lời nói vừa rồi của Tiết Trầm Cảnh quả thật đã lay động nàng. Trong suốt thời gian dài, nàng vẫn luôn cố gắng kháng cự sự xâm nhập của chàng, cảnh giác dựng lên tường đồng vách sắt để phòng bị chàng. Nhưng xưa nay chỉ có ngàn ngày làm giặc, không có ngàn ngày đề phòng cướp, nàng không tránh khỏi sẽ có lúc lơi lỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT