Chàng ở trên đời này, khoảnh khắc vui sướng nhất có lẽ chính là giờ phút này.
Tiết Trầm Cảnh dang hai tay, muốn đón lấy ánh nắng chiều của chàng.
Khi đáp xuống trên tiều đảo, bạch hạc đang khép cánh bỗng nhiên tung rộng đôi cánh lớn, giữa cuồng phong biển cả, nó lơ lửng giữa không trung. Ngu Ý từ lưng Hạc sư huynh nhảy xuống, tà váy bay lượn, dáng người mềm mại nhẹ nhàng tựa một nụ hoa rơi, chàng từng muốn nghiền nát nó, nhưng hiện tại chỉ muốn đón lấy nó.
Ngu Ý dừng lại bên cạnh người đang nằm ngửa, dang hai tay trên mặt đất. Ánh mắt nàng kỳ quái đánh giá chàng một cái, “Huynh nằm ở đây làm gì?”
Hơn nữa, còn khóc đến thảm thương như vậy, chỉ một cái liếc mắt đã khiến nàng nhận ra người trước mắt là ai. Sao mỗi lần gặp mặt chàng đều khóc, chàng thật sự là sứa thành tinh, trong cơ thể chứa quá nhiều nước, định kỳ đều phải bài tiết một lượt sao?
Lần này, nàng tuyệt đối sẽ không ngây ngốc mà lại đi lau nước mắt cho chàng.
Tiết Trầm Cảnh thất vọng buông tay, khóe miệng rũ xuống, mang theo vài phần ủy khuất, “A Ý, nàng nên nhảy vào lòng ta chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play