Lạc Già giải phóng tinh thần thể của mình — một con bạch tuộc nhỏ trong suốt, hơi ngả màu tím, lơ lửng trong không trung.

Nó nhanh chóng phát hiện ra chú chó lớn đang ngồi ngay ngắn bên chân Lạc Già, tò mò bay vòng quanh một vòng.

Đôi mắt xanh thẳm của chú Husky lộ rõ bản năng thân thiết và khao khát đối với khí tức dẫn đường. Cái đuôi to rũ xuống phía sau khẽ vẫy nhẹ, thân thiện lè lưỡi, cố nén ý muốn nhảy lên đè bẹp con bạch tuộc nhỏ đáng yêu kia.

Bạch tuộc nhỏ hoàn toàn không cảm nhận được sự nguy hiểm nào từ chú chó, do dự vài giây rồi vươn những chiếc xúc tu mềm mại trong suốt, nhẹ nhàng chạm chính xác vào vùng bị ô nhiễm trên cơ thể chú chó.

Nó nếm thử mùi vị — ừm, tuy trông có vẻ đen sì, nhưng mùi vị và năng lượng phản hồi lại chính là những thứ đại bổ!

—— Hương vị và cấu tạo quen thuộc, giống như đang ăn chocolate, hoặc kẹo bông gòn màu đen!

Sau đó, bạch tuộc nhỏ mới cảm nhận được cảm giác đói bụng, liền tự động chuyển sang chế độ làm việc, mở ra trạng thái tinh lọc.

Nó bám lấy những vị trí ô nhiễm, bản thể trực tiếp bò lên người chú chó và bắt đầu hấp thu vật chất ô nhiễm.

Cơ thể chú chó săn vốn đang ngồi lạnh lùng, ngầu lòi, bỗng nhiên run lên, cả người như bị rút hết xương cốt, xụi lơ trên mặt đất, hóa thành một vũng bánh pudding mềm nhũn. Đôi mắt xanh ngọc trở nên mơ màng, cái đuôi thong thả đong đưa quét đất.

Lạc Già thấy vậy, không kìm được đưa tay ra sờ cái đuôi to đen mượt mà kia.

“Ngoan nào, tiểu Husky.”

Cô không biết rằng giữa lính gác và tinh thần thể có cảm ứng đặc biệt. Cô vui vẻ vuốt ve chú chó vừa ngoan ngoãn vừa mượt mà, hoàn toàn không để ý tới phản ứng của lính gác, cũng không nhận ra rằng bạch tuộc nhỏ đã hoàn toàn hấp thu hết vật chất ô nhiễm.

Chẳng bao lâu sau, vùng lông bị ô nhiễm của Husky đã trở lại trạng thái bình thường, óng mượt và sáng bóng, trông càng thêm ngầu lòi.

Chú chó cũng cảm thấy cực kỳ dễ chịu, rốt cuộc không giữ nổi dáng vẻ đoan trang, để mặc bản năng bộc phát, cái đuôi vẫy điên cuồng như cánh quạt.

Nó thè lưỡi liếm tay Lạc Già, thậm chí còn muốn dùng móng vuốt ôm lấy bạch tuộc nhỏ, nhưng bị Chuk ngăn lại một cách cứng rắn, ra sức kiềm chế ý định xúc động của mình.

Đây là lần đầu tiên Lạc Già thực sự thao tác tinh thần thể. Cô cẩn thận cảm nhận trạng thái của chính mình.

Bạch tuộc nhỏ ăn no, bay về lòng bàn tay cô, thỏa mãn đến mức mơ màng buồn ngủ.

Toàn bộ vật chất ô nhiễm đã bị hấp thu, nhưng không hề mang đến cảm giác khó chịu hay khó tiêu hóa.

Chất màu đen đi vào cơ thể trong suốt của nó lập tức được tinh lọc thành năng lượng trong suốt, trở thành dưỡng chất bồi bổ lại tinh thần lực, mang đến cảm giác no đủ và tràn đầy sức mạnh.

—— Chỉ là bạch tuộc nhỏ ăn hơi nhiều nên hơi căng bụng, lại còn thấy mệt rã rời.

Lạc Già hài lòng thu hồi bạch tuộc nhỏ về cảnh giới tinh thần để nghỉ ngơi. Có vẻ công việc dẫn đường hệ tinh lọc này không khó như cô tưởng.

Có lính gác soái khí như vậy, chỉ cần mang theo chú chó lông xù xù để bạch tuộc nhỏ ăn sạch vật chất ô nhiễm, vừa có thể vui vẻ làm việc lại vừa phát triển không đau đớn — đúng là nghề nghiệp lý tưởng!

Hiện tại, cảm giác làm dẫn đường hệ tinh lọc thật sự rất tuyệt!

Cô vừa ngẩng đầu nhìn về phía lính gác đối diện thì bỗng sững người.

Lính gác trẻ tuổi, lạnh lùng, ngầu lòi ấy lúc này mặt hơi ửng đỏ, ánh mắt ướt át, hơi thở dồn dập, cả người mang vẻ yếu đuối đến khiến người khác phải suy nghĩ lung tung…

Lạc Già lâm vào sự trầm mặc vừa xấu hổ vừa kỳ quặc, thử dò hỏi:

“Lính gác tiên sinh, cảm giác của anh thế nào, có khỏe không?”

“Rất, rất tốt!”

Chuk siết chặt nắm tay, cố gắng điều chỉnh hơi thở, sau một lúc lâu mới ngẩng lên nhìn cô bằng đôi mắt xanh thẳm, nghiêm túc nói:

“Cảm ơn cô, Lạc Già dẫn đường.”

“Tôi chưa từng được tinh lọc trước đây, thật sự… quá tuyệt vời… cô thật sự rất lợi hại!”

Husky cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, vẫy đuôi phấn khích, quỳ gối trước Lạc Già làm nũng, điên cuồng muốn được ôm ấp. Bị Chuk ngại ngùng ngăn lại.

…Tuy trong lòng đúng là muốn như vậy thật, nhưng không thể biểu hiện rõ ràng quá — phải giữ thể diện cho chủ nhân một chút chứ!

Anh gãi mũi, lúng túng nói:

“Xin lỗi, Lạc Già dẫn đường. Tinh thần thể của tôi quá thích cô, nhất thời không kiềm chế được, mong cô tha thứ cho sự mạo phạm của nó.”

“Không sao đâu, tôi cũng rất thích nó.”

Lạc Già hoàn thành lần đầu tiên tinh lọc một cách hoàn hảo. Dù là trải nghiệm bản thân hay phản hồi nhận được, cô đều cảm thấy cực kỳ vui vẻ.

Cô nhẹ nhàng ôm lấy đầu chú chó lông xù xù, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nó, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm.

“Cậu là chú cún ngoan nhất, tôi siêu thích cậu đấy!”

Chuk chỉ cảm thấy trong đầu mình nổ bùng như có pháo hoa rực rỡ.

Một người một chó, bốn con mắt xanh thẳm tròn xoe, vẻ ngầu lòi lập tức biến thành ngây thơ đáng yêu.

Husky lập tức hóa đá như tượng, sau khi giải phong lại “ư ử” hai tiếng làm nũng, dùng hai chân che mặt, xấu hổ rút về cảnh giới tinh thần của chủ nhân, biến mất không còn thấy bóng dáng.

Trước khuôn mặt đỏ bừng và ánh mắt mơ màng của Chuk, Lạc Già nở nụ cười chuyên nghiệp:

“Được rồi, nếu hài lòng thì xin hãy đánh giá năm sao nhé, hoan nghênh lần sau lại đến.”

Chuk mặt đỏ rần, đầu óc mơ hồ bước ra khỏi phòng điều trị chuyên biệt dành cho dẫn đường.

Vừa mới lơ lửng trở lại khu vực bộ môn của mình thì lập tức bị một đám người lén lén lút lút xông tới.

“Cậu đấy! Chỉ số ô nhiễm không cao mà lại dụ dỗ chúng tôi rời đi hết, tự mình âm thầm hẹn dẫn đường tinh thần để khai thông! Đáng giận thật, muốn đánh cậu một trận cho hả giận!”

“Thế nào? Tôi chưa từng thấy dẫn đường hệ tinh lọc bao giờ, cảm giác ra sao? Bạo lực không? Có đau không?”

“Sao cậu không nói gì? Mặt sao đỏ vậy? Cô ấy đánh cậu à? Tôi biết mà, đám dẫn đường đó xưa nay đâu coi chúng ta là con người! Giống y như con ác ma Lộc kia!”

“Nhưng vị dẫn đường đó trông không giống người như thế, có khi chỉ là dịu dàng tặng cậu một cái bạt tai thôi?”

“Không phải…” Chuk từ từ hoàn hồn, chậm rãi mở miệng, giọng nhẹ nhàng như gió thoảng:

“Tôi chưa từng nghĩ rằng tinh thần khai thông lại dễ chịu đến vậy.”

Đôi mắt xanh lam lấp lánh ánh sáng, anh mỉm cười, để lộ hàm răng trắng muốt:

“Lạc Già dẫn đường thật sự rất dịu dàng, rất ngọt ngào.”

“Tôi hình như… đã rơi vào bể tình mất rồi.”


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play