Hàn Tô ngắm bức tranh xinh đẹp đến động lòng người, ánh mắt hắn cụp xuống, tay phe phẩy cây quạt, ý cười nhạt vương nơi khóe môi, pha chút trêu chọc.
"Đậm cũng là trà, nhạt cũng là trà sao? Thì ra nhân sinh trong mắt ngươi được ví như vậy à."
Hắn dừng một nhịp, rồi cười khẽ, giọng nói mang theo vẻ vòng vo như có như không.
"Chỉ là... không biết ngươi là tự ngộ ra hay do cơ duyên...? Ta không ngờ một người như ngươi lại có cái nhìn sâu sắc đến thế về thế gian."
Hi Nhiễm cười gằn, trong lòng sớm nghe ra ý châm chọc lấp lửng kia. Y nâng tách trà lên, rồi nghiêng tay đổ hết phần nước còn lại xuống đất.
"Trà bị dơ rồi. Ca ca, rót chén mới giúp đệ nha."
Du Phong vừa đi xong một nước cờ, hắn vươn bàn tay mang đầy vết chai do luyện kiếm ra, rồi nhẹ nhàng cầm lấy chén trà của Hi Nhiễm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT