Mãn Bảo vén mành, bừng bừng hứng thú nhìn khung cảnh náo nhiệt bên ngoài. Nàng vẫn luôn quanh quẩn bên hiệu thuốc, sao có thể không biết lợi ích của việc này?
Nhưng lợi không dễ đến như vậy, giờ tam thất chỉ có ở vùng Tây Nam, đa phần là mọc hoang, nếu ngươi muốn mua thì phải phái người đến Tây Nam tìm kiếm.
Vùng đó nhiều khí độc, đừng nói nhà họ Chu mà ngay đến nhiều hiệu thuốc trông có vẻ hoành tráng khác e là cũng khó phái được nhiều người đến vùng Tây Nam để thu mua tam thất.
Mà sau khi thu mua còn phải vận chuyển một quãng đường dài trở về, càng đừng nói đến việc chế thành phẩm để tiêu thụ.
Cao cầm máu có tác dụng rất lớn, nhưng việc khiến người ta nghĩ rằng cần đến cầm máu nhất vẫn là việc binh đao, như vậy thì thuốc này sẽ liên quan đến quân bị.
Cũng chỉ có Tế Thế Đường căn cơ thâm hậu mới có thể làm được cửa buôn bán này, chứ nhà họ Chu, đừng nói là làm, chỉ dính một chút thôi cũng có khả năng bị xách ra phía trước rồi bị thọc thành cái sàng.
Mà hiện tại đã cách thời gian ra phương thuốc đó hơn nửa năm, nhưng Mãn Bảo và nhà họ Chu vẫn sống rất vô ưu vô lự, vô bệnh vô tai, hiển nhiên, Tế Thế Đường đã cầm hết tất cả lợi ích, nhưng cũng đã chắn hết tất cả tai họa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play