Trịnh đại chưởng quầy dẫn Mãn Bảo đi ra, khẽ vỗ tay xuống mặt bàn sảnh chính, mọi người liền tạm dừng công việc trong tay, đại phu phía sau mành cũng khẽ giọng bảo người bệnh chờ một lát.
Tiểu Trịnh chưởng quầy dẫn mấy tiểu nhị bốc thuốc đứng dậy, đợi người đến đông đủ thì Trịnh đại chưởng quầy mới cười giới thiệu Mãn Bảo vẫn đang cõng giỏ tre, “Đây là Chu tiểu đại phu tới từ thành Ích Châu, từ mai nàng sẽ đến ngồi khám ở hiệu thuốc chúng ta, sau này mọi người là đồng nghiệp, mong rằng sẽ chiếu cố lẫn nhau.”
Mãn Bảo tiến lên một bước hành lễ với mọi người, cười tươi nói: “Mọi người có thể gọi tôi là Mãn Bảo, cũng có thể gọi tôi là Chu đại phu, sau này xin mọi người chiếu cố nhiều hơn.”
Cổ đại phu nhìn nàng cười, “Tiểu nương tử là vị tiểu đại phu chế ra bột tam thất cầm máu đúng không?”
Trịnh đại chưởng quầy húng hắng một tiếng, Cổ đại phu khựng lại một chút rồi bỏ qua đề tài này, khom người đáp lễ Mãn Bảo, cười nói: “Tôi từng nghe lão Kỷ nói rồi, thiên phú của tiểu nương tử cực cao, trong tay còn có sách hiếm, chỉ là tuổi nhỏ nên chưa đủ kinh nghiệm mà thôi, qua thời gian nữa, chắc chắn thành tựu sẽ vượt xa tôi. Nên thỉnh giáo thì không dám nhận, sau này mọi người giao lưu với nhau là được.”
Có Cổ đại phu đi đầu làm mẫu, Đào đại phu và Đinh đại phu cũng vội làm theo, ngay đến tiểu Trịnh chưởng quầy cũng cười tủm tỉm đến hành lễ với Mãn Bảo.
Trịnh đại chưởng quầy thấy mọi người hòa thuận vui vẻ thì rất hài lòng, cười nói: “Được rồi, nếu đã làm quen xong thì mọi người cứ về làm việc tiếp đi, đừng để người bệnh phải chờ lâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play