Bạch nhị lang chạy đến trước cái xe ba gác to đùng của nhà hắn để xem đồ, sau đó khiếp sợ chỉ mấy cái rương trên xe, hỏi: “Chỗ này đều là đồ cho đại ca ta?”
Cao Tùng gật đầu: “Đúng vậy, nhị thiếu gia.”
Bạch nhị lang bĩu môi, “Sao chẳng ai nói cho ta thế, mang cho huynh ấy những gì vậy? Sao ta cứ thấy huynh ấy còn nhiều đồ hơn ta nhỉ?”
“Không nhiều hơn người đâu,” Bạch Thiện nói một câu công bằng: “Chiếc xe này chỉ có hơn nửa đồ là của đại ca ngươi, còn lại chính là của ngươi, mà toàn bộ đồ trên mấy chiếc xe kia đều là của ngươi.”
Bạch nhị lang hít một hơi, nói: “Sao lại giống nhau được, lần trước đại ca ta đến kinh thành cũng đã mang hai xe đồ đi rồi.”
Tuy Bạch lão gia keo kiệt nhưng thật ra cũng không nghèo, mà ngược lại hắn còn rất nhiều tiền, đặc biệt là mấy năm nay còn kiếm được không ít tiền từ mạch giống mới.
Nhà nghèo đường giàu, cho nên để chuẩn bị cho mấy đứa con trai đi ra ngoài hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT