Tiền thị ngồi ở ghế trên nói: “Còn không phải là ăn ở thôi sao, về ở, các con đều là thanh niên trai tráng, mang thêm mấy cái chăn đệm đi là được, còn ăn thì bọn ta làm lương khô cho các con mang đi, cũng không mất gì nhiều.”
Lại nói: “Tới kinh thành rồi, nếu cửa hàng không kiếm được nhiều thì các con đi tìm xem có việc chân tay nào không, cứ nuôi bản thân mình trước rồi nói, chờ nhà mình thu hoạch xong vụ hè có tiền, bọn ta sẽ gửi cho các con một ít.”
Lão Chu cảm thấy không đúng, “Không phải đi kiếm tiền ư, sao còn phải gửi tiền cho chứ?”
Mấy huynh đệ Chu đại lang lại cảm thấy rất bình thường: “Cha, trồng trọt cũng phải gieo hạt giống, còn phải tiêu tiền mua ruộng mới được mà, làm ăn buôn bán cũng giống vậy.”
Tiền thị liếc mắt nhìn ông, nói: “Mấy đứa con trai của ông còn nghĩ thoáng hơn ông.”
Lão Chu:……
Quyết định xong, Tiền thị thấy Mãn Bảo đã ngáp, bèn khoát tay nói: “Được rồi, trở về ngủ đi, ngày mai chuẩn bị ít hành lý cho Mãn Bảo, sắp đi đến nơi rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play