Chuyện Quan lão gia qua đời cũng không khiến ai cảm thấy bất ngờ, ông đã bị bệnh rất nhiều năm, nửa năm nay mọi người cũng biết thời gian còn lại của ông không nhiều, ngay đến Ích Châu vương cũng không thấy kinh ngạc, chỉ thở dài một tiếng rồi đón nhận chuyện này.
Quan đại lang nghe theo sự phân phó của Quan lão gia, chờ lễ tang kết thúc liền đến xin từ chức với Ích Châu vương, Ích Châu vương không đồng ý, nói: “Phụ thân ngươi sinh ra tại Ích Châu, lớn lên tại Ích Châu, cũng chỉ có lúc nhỏ mới theo ông nội về quê quán mấy lần, bây giờ các ngươi và huyết thống bên đó quan hệ đạm bạc, về để làm gì?”
Ích Châu vương nói: “Không bằng cứ ở lại đây, phụ thân ngươi đã hầu hạ bổn vương cả đời, tất nhiên bổn vương sẽ phải trù tính cho huynh đệ các ngươi. Ngươi cứ giữ đạo hiếu trước, chờ đầy hiếu thì chỗ bổn vương sẽ có chức vụ cho ngươi.” 
Lại hỏi: “Nhị lang đâu, sao phụ thân ngươi chết bệnh mà hắn không về nhà phúng viếng?”
Quan đại lang cụp mắt đáp: “Hắn đi khác đường với đường người nhà tiểu nhân phái đi, hiện đang ở Thông Châu. Mà Thông Châu khá gần với cố hương Lương Châu, phụ thân lại muốn về quê an táng, nên tiểu nhân đã phái người gửi thư cho hắn, bảo hắn về quê đợi trước.”
Ích Châu vương không ngờ Quan đại lang lại hành động nhanh như vậy, lúc này nếu gã còn ngăn không cho Quan gia về quê, vậy thì không phải là ái tài mà là không màng tình cảm.
Gã trầm ngâm một lúc, rốt cuộc cũng thấy hơi nghi ngờ, liền nói: “Vậy ngươi đỡ linh về quê, cũng không cần chờ thủ xong đạo hiếu, cứ thủ đủ áo tang liền về thành Ích Châu đi. Phụ thân ngươi đã theo ta 20 năm, ta đã quen hắn ở bên cạnh mình, có nhiều việc của hắn ta muốn chuyển lại cho ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play