Quan lão gia nỗ lực nói: “Gần, gần đây ta thường mơ thấy bánh nướng và mì nước ở quê nhà, ta muốn về nhà nhìn xem......”
Thuộc quan vương phủ thở dài, nói: “Đại nhân yên tâm, hạ quan nhất định sẽ chuyển lời cho Vương gia. Vậy mấy người đại lang......”
Quan lão gia khó nhọc nói: “Con cháu có phúc của con cháu, ta đã nhờ cậy Vương gia nhiều năm, vốn thấy thẹn trong lòng, sao dám xa cầu mặt khác? Đợi bọn họ về thủ xong 3 năm hiếu cho ta, bọn họ sẽ tự đi dựng tương lai của mình......”
Đường huyện lệnh gần đó gật đầu: “Câu này rất hay, hôm kia Quan lão gia còn hỏi ta về Tứ Môn Học ở kinh thành, nếu sau này đại lang và nhị lang muốn đi thi thì có thể đến chỗ ta lấy thư tiến cử.”
Mắt Quan lão gia hơi sáng lên, có thi được Tứ Môn Học hay không ông không quan tâm, ông chỉ quan tâm đến cơ hội rời khỏi vũng bùn thành Ích Châu này.
Thuộc quan vương phủ cười nói: “Đây là kỳ vọng của Quan đại nhân đối với đại lang nhị lang, hạ quan sẽ bẩm báo với vương gia.”
Ngụm khí vẫn luôn nghẹn trong lồng ngực Quan lão gia rốt cuộc tiêu tán, ông liếc nhìn Đường huyện lệnh một cái, sau đó quay sang nhìn con ông, khẽ nâng tay, nhưng còn chưa kịp nắm đã rũ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT