Một tay Mãn Bảo ôm cơm, một tay ấn lên bụng bà cách lớp quần áo, gật đầu nói: “Được, chờ tôi ăn xong sẽ châm giúp bà.”
Bà lão không ngờ bé đồng ý dễ dàng như vậy, còn sửng sốt một hồi.
Mãn Bảo chia cho Chu Lập Quân một chút thức ăn rồi nhanh chóng lùa cơm, Chu Lập Quân thấy bé ăn vội vàng như thế thì hơi đau lòng.
Nhà họ cũng chỉ có lúc bận rộn mùa vụ mới ăn cơm kiểu này, nhưng đây đều là chuyện của người lớn, đã bao giờ cô nhỏ phải chịu tội vậy đâu.
Có điều Chu Lập Quân cũng không nói gì.
Bé biết bây giờ cô nhỏ đã rất giỏi rồi, nàng đang học bản lĩnh, chỉ có càng giỏi thì cuộc sống sau này mới càng tốt đẹp.
Mà Mãn Bảo lại không nghĩ nhiều như vậy, chủ yếu là do vừa rồi bé thấy hình như lại có thêm nhiều người bệnh xếp hàng hơn, nếu giờ bé không đẩy nhanh tốc độ thì e là không thể khám xong một lượt cho nhóm người bệnh trong 3 ngày này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT