Mãn Bảo nhanh tay nhanh mắt kéo lấy chăn, đưa ánh mắt không tán đồng về phía Vệ Thần, “Huynh định làm gì?”
Quý Hạo cũng trừng mắt nói: “Ngươi đừng có làm bẩn chăn của ta, cẩn thận ta lấy chăn của ngươi để đổi đấy.”
Vệ Thần liền quay đầu nhìn Bạch nhị lang, cố gắng ra hiệu cho cậu, Bạch nhị lang bước lên hỏi, “Vệ đại ca, mắt huynh bị chuột rút à?”
Vệ Thần: ...
Hắn cúi đầu nhìn vết thương trên ngực Quý Hạo, thấy máu chảy đầm đìa thì không khỏi dời tầm mắt, khi thấy kéo trên tay Mãn Bảo liền sửng sốt, “Mãn Bảo, không phải ngươi định cắt thêm cho vết thương của hắn càng toác ra chứ?”
“Cái gì?” Quý Hạo suýt thì bật dậy khỏi giường, Mãn Bảo tay mắt lanh lẹ đè đầu hắn lại, trừng mắt nhìn Bạch nhị lang, nói: “Không hiểu gì thì đừng có nói lung tung, chẳng may dọa chết người bệnh thì ngươi chịu trách nhiệm hay ta?”
Mãn Bảo quay đầu ôn hòa nói với Quý Hạo: “Ngươi đừng sợ, chỉ là ta không ngờ ngươi cởi quần áo nhanh vậy thôi, ta còn tưởng phải lấy kéo để cắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT