Chu nhị lang nào biết, ngẫm nghĩ rồi nói: “Chắc không phải là nhặt được tiền chứ?”
Phùng thị liếc xéo hắn, vỗ vào mông Đại Đầu, nói: “Được rồi, đi với tỷ tỷ con sang kia ngủ đi, đêm ngủ không được nghịch ngợm đâu đấy, ngày mai phải ra ruộng rồi.”
Tuy rằng sân đã làm thông, nhưng bởi vì có vách ngăn giữa các phòng, người trong nhà vẫn theo bản năng chia sân thành hai nửa.
Bởi vì phòng bếp, phòng kho và chuồng gà đều ở bên này, nên phạm vi hoạt động chủ yếu của mấy người lớn vẫn ở bên đây, thỉnh thoảng Chu nhị lang sẽ lấy mấy cành trúc đã được chẻ xong đi sang bên kia phơi nắng.
Mà mấy người Phùng thị, có khi cả tuần cũng chẳng qua bên đó một lần.
Còn đám nhóc bắt đầu từ Chu tứ lang trở xuống lại thích hoạt động ở bên kia hơn, trên cơ bản thì đến khi trời sắp tối, chỉ cần trong nhà không mở họp, là bọn họ sẽ trở lại bên kia, ngồi hóng gió cũng được, bắt đom đóm cũng thế, hoặc chỉ đơn giản là dọn ghế ngồi trong sân khoác lác, cảm giác bên đó thoải mái hơn.
Cho nên Phùng thị vừa thả ra, Nhị Đầu đã lập tức như nghé con bị nhốt mười ngày, giơ chân vội vàng chạy sang bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play