Chu Hỉ không ngốc, đến năm thứ ba còn chưa thấy hoài thai thì nàng đã đi khám đại phu, cũng từng đi khám thử đại phu ở Tế Thế Đường rồi, lần này đến nữa, chính nàng cũng chẳng ôm bao nhiêu hy vọng.
Quả nhiên, sau khi đối phương hỏi nàng đến khám bệnh gì xong liền sờ mạch hồi lâu, cuối cùng vẫn đưa lí do thoái thác giống như trước, Chu Hỉ rất do dự, cuối cùng vẫn không nhịn được nói: “Đại phu, tôi đã điều dưỡng nhiều năm lắm rồi, cũng uống không ít thuốc, nhưng vẫn không hoài thai được.”
Đại phu nhìn mặt Chu Hỉ một hồi lâu, thu lại ánh mắt nói: “Không điều dưỡng tốt.”
Mãn Bảo đứng bên cạnh đại tỷ, nghe thấy vậy liền hỏi: “Vậy phải như nào mới tính là điều dưỡng tốt ạ?”
“Chờ đến khi chân tay nàng không còn lạnh ngắt khi vào đông, sắc mặt hồng hào mới tính là tốt.”
Vậy phải ăn ngon mới được, giống bọn họ ấy, khí sắc năm nay tốt hơn mấy năm trước nhiều, Khoa Khoa nói, đây là do bây giờ được ăn ngon hơn trước.
Mãn Bảo thầm nghĩ trong lòng, xem ra vẫn phải mua nhiều đồ ăn ngon mới được.
Thấy đại tỷ vẫn mang vẻ mặt không thoải mái, bé liền ghé vào bàn hỏi, “Đại phu, vậy có phải ý ngài là bệnh của đại tỷ con vẫn trị được đúng không ạ? Chờ đến khi điều dưỡng tốt là có thể sinh em bé?”
Không có đại phu nào sẽ bảo đảm chắc chắn có thể trị hết bệnh, đặc biệt là loại chuyện phức tạp như sinh con này, chẳng qua vì người hỏi là một đứa trẻ năm sáu tuổi, đại phu cũng không đến mức tức giận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT