Chu tứ lang cúi đầu, cậu ba Tiền cũng cúi đầu.
Bác cả Tiền liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, hừ lạnh một tiếng, sau đó nói: “Hôm nay đến đây thôi, chúng ta đi về trước, có việc gì thì cứ bảo ngũ lang đến gọi chúng ta.”
Lão Chu đồng ý, vội vàng tiễn ba người chú bác ra ngoài.
Buổi tối, Chu Hỉ ngủ chung một giường với mẫu thân và muội muội, Tiền thị sờ tay nàng, nói: “Hơi lạnh, tay của con gái không thể để lạnh, con sờ Mãn Bảo xem, ấm thế kia mà.”
Mãn Bảo đã thấy mệt, đang ngáp ngủ, nghe thấy vậy thì tinh thần rung lên, nhét bàn tay bụ bẫm vào trong tay đại tỷ, cười hì hì nói: “Ấm không ạ, để muội làm ấm tay cho tỷ.”
Chu Hỉ xoa tay bé cười nói, “Xem ra Mãn Bảo bây giờ được điều dưỡng rất tốt, nhớ rõ lúc nàng còn bé, chân nhỏ tay nhỏ đều lạnh, bất kể mặc bao nhiêu quần áo cũng không được, có đôi khi sau lưng đã nóng đổ mồ hôi rồi mà tay vẫn lạnh.”
Tiền thị bệnh lâu thành y, nói: “Đó là do dương khí không đủ, bây giờ con cũng vậy, quá nửa là do bị cung hàn[1], bác hai con nói không sai, chờ sau khi lấy được tiền từ nhà họ Lưu, thì con lên huyện thành xem bệnh thử đi.”
Chu Hỉ cười khổ, “Mẹ, theo ý con thì không cần thiết phải phí khoản tiền này nữa, con cũng không phải chưa từng khám thử, người ta chỉ nói là thân thể con không tốt, bảo con điều dưỡng cẩn thận, chẳng ra được lời chắc chắn nào. Con cũng uống không ít thuốc, nhưng có tí tác dụng nào đâu, việc gì phải đi phí khoản tiền này chứ?”
Tiền thị thở dài, “Đại phu tốt nhất trên huyện thành là đại phu ở Tế Thế Đường, không biết có nhà nào quen biết với hắn không, tốt xấu gì cũng được cái lời chắc chắn, xem có thể trị hay không, nếu trị được thì trị như thế nào.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT