Cơn mưa dài dẵng cũng đã đến hồi kết thúc, nhưng chung quanh những dãy núi chập trùng vẫn còn đó màng sương trắng dày đặc. Lối mòn Lily đang đi tiếp tục uốn mình quanh co khắp địa hình như thể nó sợ đi thẳng vậy, buộc cô phải trông về nền trời mờ trắng như đá cẩm thạch của buổi bình minh để xác định phương hướng. Cùng lúc đó, một cảm giác khó chịu đè nặng lên ngực cô, làm cho từng hơi thở trở nên gấp gáp hơn trước. Dẫu vậy, Lily không thể xác định rõ đó là gì.
Và cứ như một trò đùa, não cô lại nhận thêm một tin - Phần bụng dưới bắt đầu dở chứng.
So với đàn ông, khi các nữ Samurai đi thám hiểm đây đó, cô ấy sẽ gặp phải nhiều tình huống bất tiện hơn hẳn. Chẳng hạn như lúc này đây, Lily cần phải đi giải quyết nỗi buồn… Đây là hiện tượng sinh lý vô cùng bình thường ở con người. Ngay cả khi Lily sở hữu linh lực mạnh mẽ cũng với khả năng thể chất tuyệt vời của tiền bối, cô vẫn không thể phản lại nhu cầu thiết yếu của bản thân. Tuy nhiên, trong vùng đất hoang dã này, cô gái của chúng ta không cần phải lo lắng về việc tìm kiếm chỗ hành xự hay rủi ro bị người khác nhìn lén. Nhưng thay vào đó, nó cũng ẩn chứa nhiều mối nguy hiểm. Việc những con quái vật ẩn nấp để tấn công con mồi không có khả năng phòng vệ là một chuyện rất là phồ biến, ngoài ra còn có khả năng xuất hiện bẫy sập từ trên cao hay phục kích từ đằng sau. Và trong lúc đang giải quyết nhu cầu, khả năng tự vệ của các nữ Samurai phải nói là yếu vô cùng, và chẳng có lý do gì để kẻ thù không chơi trò đánh lén vào những lúc như thế cả.
Cẩn trọng, Lily tỏa ra sóng linh lực để xác nhận rằng không có bóng người hay yêu mà nào trong khu vực. Khi đã chắc chắn rồi, cô chạy về phía con dốc nằm cạnh đường và núp sau một thân cây lớn. Tuy nhiên, vẫn còn đó một bất cập – Thanh kiếm Lily đeo bên hông quá dài. Khi cô ngồi xổm, nó sẽ chạm đất và dính đầy bùn đất. Thành thử, Lily bèn tháo nút vải buộc kiếm bên thắt lưng ra, và sau một hơi sâu, cô cắn vào sợi dây quấn quanh bao kiếm khi Lily ngậm ngang thanh kiếm trong miệng. Xong xuôi đâu đấy, cô mới nâng cao váy áo trước khi ngồi xổm xuống…
Nói qua chút về trang phục của Lily, bộ Kimono của cô được thiết kế với đường xẻ cao hai bên áo cho phép người dùng thoải mái di chuyển. Tuy nhiên, từ phần đùi trở lên, đường xẻ áo đã được khéo léo che đi bởi nhiều lớp vải trồng lên nhau, nên khi đi đứng người ta cũng khó mà nhìn được kết cấu xẻ cao của kiểu Kimono này. Trở về với hiện tại, dẫu cũng đã được một khoảng thời gian, nhưng vào lúc này Lily vẫn thấy chuyện đi vệ sinh rất xấu hổ. Lý do cũng là vì cô từng là con trai, nên ngồi xổm xuống để đi nhẹ này… khá là kỳ cục. Nhưng vì đó là chuyện ngày nào cũng xảy ra, cô cuối cùng cũng buộc phải chấp nhận nó mà thôi. Lily mách bảo bản thân mình như thế vài lần một ngày, nhưng coi bộ nó không hiệu quả lắm thì phải. Bởi phần dây buộc quanh vỏ kiếm rất là thô, Lily chẳng thấy vui vẻ chút nào khi ngậm nó cả. Và do miệng của cô đang há ra một nửa thành thử nước miếng rất có thể sẽ chảy ra nếu cô mất tập trung – mà như thế thì xấu hổ vô cùng… nhưng may mắn thay, ở chốn này chẳng có ma nào nhìn cô cả.
Sau khi hành xự xong xuôi, Lily thở dài thoải mái. Cô nhẹ nhàng đứng dậy và tiến lên trước cái cây không lồ. Và bất ngờ thay, bầu trời dường như đang tối xầm lại. Lúc đầu, cô cũng không để tâm lắm do nghĩ rằng đấy là một đám mây đen đang bay ngang qua. Tuy nhiên, càng tiếp tục bước đi, cô thấy rằng xung quanh đang ngày càng chìm trong bóng tối. Và chưa đầy nửa giờ sau, màn đêm đã trở lại và nhuốm toàn bộ vùng đất trong đêm đen dàu đặc…
‘Chuyện, chuyện gì thế này?’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT