“Gì? Cô muốn ta dạy vẽ cho á?” Ông lão ấy rời khỏi chiêc bục gỗ và đi xung quanh ngó nghiêng Lily một lượt. Thành thật mà nói, việc để một ông già thấp bé, gù lưng đi lòng vòng quanh mình khiến Lily cảm thấy có đôi chút khó chịu.
Nanako chêm vào, “Đúng vậy đấy ạ, ông Hishikawa. Nhưng ông đừng xem thường con mụ ngực bự này? Cô ta là một Samurai rất mạnh đấy!” “Samurai sao?” Hishikawa Moronobu nhìn Lily từ đầu đến chân và nói với điệu bộ không hài lòng, “Đàn bà con gái đã cầm kiếm còn đòi học vẽ làm gì? Hừm!”
Moronobu lắc đầu và tiến về phòng trà, hoàn toàn chẳng đoái hoài gì đến cô gái đang nằm trên hộp gõ đằng kia. Lily và Nanako cũng chẳng biết làm gì ngoài theo sau ông ấy. Tuy nhiên, trước khi rời đi, Lily nhìn cô gái trẻ với ánh mắt hối tiếc do cô chẳng có thể giúp được gì cả. Bên cạnh đó, thiếu nữ ấy cũng chẳng muốn người khác nhìn mình, bởi bị người ngoài nhìn thấy bản thân trong tình cảnh này là đã đủ xấu hổ lắm rồi
Cả ba người đến phòng tra không lâu sau đó. Khi người học việc đến rót trà cho họ, đứng trước vẻ đẹp của Lily, anh ta cũng chẳng thể không nhìn lén cô lấy vài lần.
“Sao anh còn ở đây làm gì?!” - Và kết cục là bị Moronobu nạt. Hai cô gái cảm thấy bầu khí có hơi ngột ngạt, coi bộ để nhận được cái gật đầu đồng ý của ông lão này chẳng phải chuyện dễ dàng gì. ‘Dù gì thì mình chỉ cần thổ lộ sự chân thành ra thôi’! Lily quyết định thế. Cô trịnh trọng bái mình sâu trước ông ấy mà nói rằng, “Đại nhân, Lily muốn học vẽ là bởi tiểu nữ đây muốn nắm bắt được cách vẽ ấn kiếm
thông qua việc lĩnh hội Họa Ý. Tiểu nữ khẩn cầu Đại nhân rộng lòng chỉ dạy.”
Moronobu liếc mắt quan sát Lily, kế đó ông hỏi, “Sao một cô gái trông mỏng manh như cô lại muốn trở thành một Samurai?” “Trong thế giới tăm tối hỗn loạn này, có một lời hứa mà Lily phải hoàn thành bằng mọi giá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT