Khi ngọn gió nổi lên và lướt ngang vài nhánh cây, mái tóc của Lily cũng vì thế mà tung bay theo hướng đi của nó. Trong khi đấy, Dijon đang nhìn cô chằm chằm với ánh mắt cao ngạo đầy mãnh liệt. Dĩ nhiên, với cương vị là một trong sáu người thuộc Lục kiếm Đông quốc đồng thời là trưởng nam gia tộc Hojo trứ danh, vào cái lúc Dijon nói điều đó với Lily, hắn đã không chấp nhận sự từ chối rồi. Và Lily thầm nghĩ rằng bản thân cô chắc chắn phải che dấu sức mạnh của mình, nhằm làm những người này tin rằng cô thật sự chỉ là một Samurai mới vào nghề bình thường. Nếu làm như vậy, thì ngay cả khi bọn chúng cuối cùng cũng nhận được hung tin về cái chết của Motoshige và Akira, không ai lại có thể móc nối vu việc đó với cô được miễn là những người sống sót không đến giáp mặt với Lily. Bộ cô thực sự đã quá ngây thơ khi để những Samurai đó chạy thoát sao?
Tuy nhiên, Lily không hề hối hận với hành động của mình. Những người đó không có lỗi gì cả. Nếu họ không tấn công, thì cô chẳng có lý do gì để xuống tay cả! Dẫu bản thân Lily lúc trước cũng đoán được điều này có thể xảy ra, nhưng giả sử được chọn lại, cô vẫn sẽ làm vậy. Còn vào lúc này, nếu Lily tiếp tục chối từ thì Dijon không những sẽ chẳng thả cô đi mà hành vi đó thậm chí còn có thể làm hắn sinh nghi. Bởi nhằm đáp lại yêu cầu cáo lui của Lily lúc trước, Dijon đã đưa ra một lời để nghị hết sức hợp lý, cô chẳng có lý do gì để từ chối cả. Như thế, Lily đã ra quyết định. Với vẻ mặt có hơi căng thẳng, cô thưa, “Lily không dám làm phiền Chúa Công. Chúa Công ra trận hẳn là để đánh dẹp một con quái vật
tầm cỡ, tiểu nữ đây chỉ là kẻ mới vào hàng ngũ, lại còn là phụ nữ, chỉ sợ bản thân sẽ trở thành gánh nặng cho đội quân của ngài.” Lily hành xử như thế này là vì cô đã quyết định không cương quyết ra đi. Nhưng nếu đã chấp nhận, cô cũng phải làm nó trông thật tự nhiên giống như phái nữ thường làm. Nếu không, nó cũng sẽ khiến người khác nghi ngờ. Thật kỳ lạ khi một nhóm đàn ông mời một cô gái đi cùng mình mà người đó lại dễ dàng đồng ý. Mặc dù nhìn bên ngoài Lily trông cứ như đang từ chối, đa phần người bình thường sẽ nói rằng cô chỉ đang lịch sự và cẩn trọng. Do đó, Dijon vẫn bình thản và tiếp tục thúc ép, “Tiểu thư Kagami không cần phải từ chối làm gì. Do cô hiện đang được võ đường Genji kỳ vọng, vậy càng có lý do để đi cùng bọn ta nhằm tự mình thu thập kinh nghiệm của một cuộc săn quái thực sự, phải không!” Một trong số Samurai của nhà Hojo cau có, “Chúa Công đã hỏi cô hết lần này đến lần khác rồi, thế mà vẫn còn muốn từ chối sao, bộ tính bất kính với Chúa Công Hojo à?”
“Nagasaki, không được vô lễ!” Dijon mắng. Khi Lily nhìn xung quanh, tất cả các Samurai ngoại trừ nhóm của Matsuda đều đang trừng mắt nhìn cô như hổ. Do đó, cô tỏ vẻ hơi ngượng ngịu mà nói, “Vì Chúa Công đã có nhã ý mời tiểu nữ đi cùng, sao Lily dám chối từ chứ? Bẩm Chúa Công, và toàn thể các Samurai đi trước, mong được chỉ giáo.”
Lily nhân tình huống này mà bái người cúi chào như một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Nhận thấy mọi chuyện đã được giải quyết, vẻ mặt Dijon cuối cùng cũng thoải mái trở lại và gật đầu hài lòng. Vào lúc này, Matsuda Nagahide vội chạy về phía trước Lily mà nói, “Thưa Chúa Công! Do tiểu thư Kagami là phụ nữ, việc di chuyển cùng một nhóm khác giới có thể gây bất tiện cho cô ấy. Hơn nữa, tiểu thư Kagami cũng có phần được coi là học trò của thần, vì vậy, xin hãy để hạ thần đảm nhận trách nhiệm đồng hành cùng tiểu thư lẫn cho cô ấy
một vài lời khuyên, cốt để không ảnh hưởng đến cuộc hành trình của Chúa Công.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT