“Hojo Dijon?!” Lily có thể cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn khi nghe thấy cái tên đó. Tại sao cô lại chạm mặt với người đó ở đây? Với thực lực hiện giờ của mình, Hojo Dijon không phải là đối thủ mà Lily có thể đối đầu. Tuy nhiên, do lối ra đã bị chặn, nên dù có muốn cô cũng không thể thoát khỏi tình cảnh khó khăn này được. Mặc cho trống ngực đang đập thình thịch, Lily biết rằng hoảng loạng chẳng thể giúp ích được gì. Cô buộc phải bình tĩnh đối mặt với nó. Trong khi đấy, vẻ mặt của Nagahide lộ rõ sự hoảng hốt. Và theo suy đoán, thì ông ấy chắc đã đến đây cùng Hojo Dijon. Tuy vậy, mọi chuyện vẫn chưa quá tệ. Dù Nagahide có thúc dục Lily rời đi, nhưng xét theo phản ứng trước đó, có vẻ như ông ấy vẫn chưa biết chuyện Lily đã sát hại Hojo Motoshige và Akira. Trong trường hợp đó, Hojo Dijon chắc cũng chưa nghe biết gì về cái chết của chúng. Trong thế giới này, không có thứ gì tiện lợi như di động cả. Kỹ thuật truyền thông của cư dân lúc vấy giờ vẫn còn kém phát triển, cách nhanh nhất để truyền tin là thông qua một con chim ưng hay bồ câu đưa thư. Một khi Samurai lên đường, thì chuyện mất liên lạc với họ trong hàng tháng trời cũng không có gì lạ. Lily hít một hơi sâu đê trấn an bản thân, nhưng cũng đảm bảo rằng không ai trông thấy chuyển động nhấp nhô dễ thấy của bộ ngực mình. Cô giả vờ bản thân rất kinh ngạc, “Ngài Hojo Dijon ư? Có lẽ nào đó chính là Chúa Công Hojo Dijon, một trong Lục Kiếm Đông quốc chăng?”
Vẻ mặt Nagahide trông chẳng có gì vui vẻ. Với linh cảm không lành, ông ấy hững hờ đáp, “Chính xác.” 
“Tôi không ngờ là sẽ gặp được Ngài Hojo Dijon lừng danh ở một nơi như thế này. Liệu thầy Matsuda có thể giới thiệu tôi với ngài ấy không? Nếu cứ bỏ đi như thế này, thì có hơi thất lễ,” Lily nói. Nagahide cũng gật đầu đồng tình với lồng ngực nặng chĩu. Đúng vậy, do lối ra đã bị người của Dijon chặn lại, nên không sớm thì muộn Lily cũng sẽ bị họ phát hiện. Nếu đã như thế, tốt nhất là ông nên chủ động dẫn cô ấy ra trình diện.  
Do đó, Nagahide đồng ý với đề nghị của Lily rồi đáp, “Tiểu thư Kagami, xin hãy theo tôi. Nhưng tôi phải nhắc cô là Chúa Công có hơi nóng tính, cô nên lựa lời mà nói, tránh làm mất lòng ngài ấy.”   “Vâng, tiểu nữ đã hiểu…” Đấy là cô nói thế, nhưng mọi thứ đã quá muộn rồi. Cô đã xuống tay giết anh em của Dijon. Ngay cả khi lý do cô đưa ra là hoàn toàn thỏa đáng, nhưng bản thân Lily cũng không ngây thớ tới mức nghĩ rằng chừng đấy là đủ để thuyết phục con người đó. Nếu nói chuyện có thể giải quyết xung đột, thì tại sao các Samurai phải chém giết lẫn nhau làm gì?  
Lily theo chân Matsuda Nagahide ra khỏi hang. Ngay khoảnh khắc Lily bước ra, cô có thể thấy rất nhiều Sammai đang tập trung tại khu đất trống trước cửa hang, trong khi một số khác đang đứng rải rác ở bên sườn đồi. Và trong số họ là một người đang ông sỡ hữu chiều cao lên đến ba mét, lông mày rậm với kiểu tóc búi cao trên đầu – thứ trông cứ như một ngọn lửa đen dữ dội làm tăng thêm vẻ bạo quyền của anh ta!
Điều này làm Lily thấy rất bất ngờ, sao một con người lại có thể trở nên to lớn đến thế này?! Ngay cả khi có khảo sát toàn thể hàng tỉ con người trong thời hiện đại của cô đi nữa thì cũng chẳng tài nào có thể tìm được ai đó cao đến chừng này. Ngoài ra, Dijon trông không phải kiểu vai ù thịt bắp. Anh ta giống như một người con trai khôi ngô tuần tú, có vóc người cân đối tỏa ra khí chất mạnh mẽ của một chiến binh nhưng với nằm trong cơ thể phát triển gấp hai lần bình thường! Qủa là kỳ lạ. Lily nén nỗi sợ hãi trong lại và tiến lại gần người đó một chút. Khi ngẩng mặt nhìn vào đôi mắt của tên khổng lồ này, một cơn ớn lạnh đột 
nhiên chạy dọc sống lưng cô, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.   Người này quá mạnh!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play