Lúc này, Chung Ức đang hoàn toàn mất phương hướng, chỉ lờ mờ nghe thấy tiếng nói đứt quãng của người đàn ông, không để ý anh đã nói gì.
Rất nhanh, xe dừng trước một quán cà phê, Chu Thời Diệc xuống xe, cô ngơ ngác một thoáng rồi bỗng nhiên đoán ra một khả năng.
Không lâu sau, người đàn ông bưng một ly cà phê từ trong quán ra, bộ vest màu sẫm chỉnh tề, thẳng thớm, khí độ phi phàm, thu hút ánh mắt của những người đi ngang qua.
Người ngồi trở lại xe, cửa xe đóng lại, ngăn cách sự ồn ào náo nhiệt bên ngoài.
Chu Thời Diệc đưa ly cà phê: "Latte."
Hai tay Chung Ức đặt trên túi xách trước mặt, không động đậy: "Cảm ơn. Tôi không uống, anh uống đi."
Ly cà phê lơ lửng phía trên hộp tỳ tay, Chu Thời Diệc không thu lại, rốt cuộc cũng giải thích: "Ba năm không nấu, tay nghề kém đi. Nhà cũng không chuẩn bị đậu đỏ ngâm mật." Vừa nói, anh vừa mở nắp ly giấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT