Nhưng mà……
Khương Hành nhìn bóng cây lay động ngoài cửa sổ, trong lòng lại dâng lên một nỗi bất an khó hiểu.
Khẽ cắn môi, nàng vẫn quyết định vén chăn, khoác áo xuống giường.
Nàng định bụng ra ngoài xem thử, nếu Ôn Kỳ chưa ngủ, nàng sẽ ngồi cùng hắn một lát, đợi hết sợ rồi trở về; nếu Ôn Kỳ đã ngủ, nàng sẽ không quấy rầy hắn, tự mình đi dạo bên ngoài, dù sao cũng tốt hơn là ở trong phòng nghĩ ngợi vẩn vơ.
Quyết tâm rồi, Khương Hành cầm lấy cây nến trên bàn, chậm rãi mở cửa phòng, nhẹ nhàng bước ra ngoài.
Bên ngoài đã tắt đèn, lầu trúc tĩnh lặng như tờ, tối đen như mực, đưa tay ra cũng không thấy năm ngón.
Khương Hành dùng ánh nến soi quanh, không thấy bóng dáng Ôn Kỳ đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT