Khi bạn của Lâm Thích đến, Lâm Mặc đang ăn vạ trong thư phòng của Lâm Thích.
“Mau trả lại thoại bản cho ta, trả lại sách cho ta!”
Bạch Hiểu cũng ngồi trên đất ôm chân Lâm Thích, bởi vì sách của hai người bọn họ đều bị tịch thu hết, Lâm Thượng thư đem số sách tịch thu cất hết ở chỗ Lâm Thích để hắn ta trông coi hộ.
Nhìn hai người đang ngồi dưới đất, Lâm Thích đau cả đầu vì bọn họ làm ầm ĩ.
Thảo nào cha lại đem đồ bị tịch thu cất ở chỗ hắn ta, chắc chắn là sợ bị hai người này quấn lấy rồi, nhưng sao không nghĩ cho hắn ta một chút chứ, hắn ta cũng sợ bị hai người này quấn lấy mà!
Lâm Thích dùng sức đá chân, bất đắc dĩ nói: “Việc này ta cũng không có cách nào, chuyện này các muội nên đi cầu xin cha đi, nếu ta tự ý trả sách cho các muội thì người bị phạt sẽ là ta, ta chỉ là người trông coi hộ thôi, ta thật sự không có quyền gì cả.”
Lâm Mặc khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem, hôm qua vừa về đến phòng, nàng đang định vui vẻ lấy thoại bản, kết quả vừa mở ngăn kéo thì thấy đám bảo bối của mình đều không cánh mà bay, không cần nghĩ cũng biết sách bị ai lấy đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play