Lâm Mặc và Bạch Hiểu cũng cảm thấy tiếc nuối cho những gì Giang đại nhân đã gặp phải, nhưng chỉ tiếc nuối một chút thôi.
Dù sao thì họ còn phải dành thời gian để hóng những chuyện khác nữa.
Lên triều vẫn cứ ngủ như thường lệ, dù sao thì tối qua họ cũng đã thức khuya rồi.
Nghe hai tiếng ngáy o o như lợn con kia, mọi người đều thở dài trong lòng.
Người thế nào thì có thuộc hạ thế ấy, hai người này đúng là ngày càng giống nhau rồi.
Tuyên Đức Đế nhìn người nào đó đang đứng chống nạnh ngủ ngon lành bên cạnh, ngài bắt đầu nghiêm túc cân nhắc xem có nên sắp xếp cho người này một cái ghế hay không.
Ngày nào cũng đứng ngủ bên cạnh như vậy, nhìn thôi đã thấy khổ sở rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play