Thanh âm mềm mại tựa như một dòng suối nóng, ào ạt chảy vào lồng ngực Chu Tuyên.
Yết hầu hắn khẽ động, nơi ấy càng thêm căng đau. Ngón tay bấu chặt vào đùi, hắn thầm may mắn vì đang ở trong bóng tối. Ngọn nến yếu ớt kia chẳng thể soi rõ đôi mắt đỏ rực của hắn. Hắn như dã thú chật vật, run rẩy trước con mồi.
Hắn nghĩ, mình vẫn nên kiềm chế đôi phần. Dù Tạ Anh đã đoạn tuyệt quan hệ với Tạ Hoành Khoát và Thôi thị, nhưng họ rốt cuộc đã ban cho nàng sinh mệnh, đưa nàng đến cõi đời này. Chưa kể mười mấy năm sớm tối bên nhau, chỉ riêng việc chứng kiến người xa lạ qua đời trước mặt, nhất thời cũng khó lòng chấp nhận.
Năm xưa, khi hắn mới đến biên cảnh, lần đầu cùng Hà Quỳnh Chi giết người, nửa đêm cả hai trèo lên nóc nhà, uống rượu trong gió lạnh suốt một đêm. Tổng cảm thấy trên tay toàn là máu, rửa thế nào cũng không sạch. Lưỡi kiếm đâm vào, lúc rút ra, người đối diện ngã thẳng xuống, máu bắn tung tóe giữa không trung, nhuộm đỏ mũi kiếm lạnh lẽo.
Nếu không nhờ Hà Quỳnh Chi đỡ cho hắn một nhát dao, có lẽ chỉ trong khoảnh khắc, hắn đã trở thành vong hồn dưới lưỡi dao kẻ khác.
Về sau, giết chóc nhiều, quen nhìn sinh tử, những kẻ vô danh ngã trong vũng máu, chỉ còn lại sự lạnh lùng chết lặng. Trong lòng tự nhiên chẳng còn gợn sóng.
Nhưng Tạ Anh thì khác. Lúc này, dù nàng chưa bộc lộ nỗi đau quá lớn, trong lòng hẳn chẳng thể bình yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT