“Cẩu nam nữ!”
Tiếng thóa mạ khiến Đạm Dịch giật mình, những cảnh tượng lưu luyến trong mộng nhất thời hóa lạnh lẽo hoang đường. Hắn ngồi bất động trên giường, vết cào trước ngực, sau lưng nhìn mà ghê người, không thể chối cãi. Hắn cắn chặt răng, chậm rãi khép mắt.
Tiếng nghị luận, mắng chửi, chỉ trích như hồng thủy mãnh thú ập đến, tựa như trong băng thiên tuyết địa bị lột sạch y phục, ném vào dòng sông lạnh giá.
Hắn dường như cảm nhận được cái lạnh khi Tạ Dung nhảy xuống hồ, lòng nàng hẳn lạnh giá, đau đớn, uất ức đến nhường nào, để rồi không lưu lại một lời, giữa đêm đen nhảy xuống. Hồ nước lạnh lẽo ấy, ban đêm kết băng dày một tầng, Tạ Dung vốn sợ lạnh nhất, ra ngoài luôn bọc y phục thật dày, tay ôm lò sưởi. Khi hai người rúc vào nhau, hắn thường phải sưởi ấm tay chân cho nàng thật lâu.
Vì sao nàng lại thương tâm đến vậy, đến một lời cũng không để lại cho hắn?
Đạm Dịch không thấy rõ cảnh vật trước mặt, trong mơ hồ, tiếng cười nhạo chui vào tai.
Hắn đáng đời!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT