Cố Cửu Chương giấc mộng này kéo dài ước chừng ba ngày, đến khi tỉnh lại, Tạ Anh đã ngồi trên xa mã rời khỏi kinh thành.
Yêu Yêu dựa vào của sổ, thở dài: “Cửu gia, người dùng chút cơm đi, cứ đói khát thế này, e là Oanh Oanh cũng chẳng trở về.”
Cố Cửu Chương nằm dài trên giường, đôi mắt vô thần nhìn chằm chằm đỉnh màn, nếu không phải lồng ngực còn phập phồng, trông chẳng khác gì pho tượng đất.
Yêu Yêu nhìn bát canh đã nguội lạnh, đôi mày thanh tú khẽ chau, bước tới vén tóc hắn, kiểm tra vết thương trên trán. Bình Ninh quận chúa quả thật nhẫn tâm, một bình sứ lớn như vậy, nói đập là đập thẳng xuống.
Lúc ấy máu chảy không ngừng, Cố Cửu Chương chẳng giãy giụa được bao lâu đã ngất đi. Dù hôn mê, hắn vẫn gắt gao nắm chặt tay Tạ Anh.
Tự nhiên, những điều này đều là sau đó nghe kể lại. Khi Yêu Yêu đến nơi, Oanh Oanh vừa thoát khỏi gông cùm của Cố Cửu Chương, từ biệt Bình Ninh quận chúa, vào phòng thu dọn hành lý.
Oanh Oanh quả là một cô nương tâm ý kiên định, chẳng chút dây dưa lằng nhằng. Nếu nàng ta có ý định giống mấy tỷ muội khác, Oanh Oanh hẳn đã khổ sở chờ Cố Cửu Chương tỉnh lại, để hắn làm chủ cho nàng. Người sáng suốt đều nhìn ra, Cố Cửu Chương là một đại thụ vững chãi, Oanh Oanh chỉ cần khéo léo là dễ dàng dựa vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play