"Không có gì." Người nọ tùy tiện nói: "Ngươi sao lại trốn ở đây một mình vậy? Không nghe thấy chúng ta gọi người sao?"
Hạ Trĩ ngẩng đầu, vì chột dạ, ánh mắt mơ hồ, cho nên bỏ lỡ vẻ kinh diễm thoáng qua trong mắt đối phương.
Cậu nói: "Tôi vừa vào trò chơi đã ở đây rồi."
Đối phương là một người không lớn tuổi... nam sinh.
Tuy rằng nghe giọng là đàn ông trưởng thành, nhưng Hạ Trĩ thấy diện mạo và cách ăn mặc của đối phương mới phát hiện, đối phương trông cũng chỉ tầm tuổi sinh viên mới vào đại học, lớn lên có chút đẹp trai, mũi cao mắt to, là kiểu chó con mà mọi người trên mạng thích, giờ phút này đang mở to đôi mắt to ngơ ngác nhìn mình.
Hạ Trĩ có chút xấu hổ lùi lại một bước, hỏi: "Sao vậy?"
Trò chơi này hay là lại cho cậu thân phận quỷ dị gì đây?
"Không, không." Nam sinh lớn tiếng thấp giọng lẩm bẩm, rồi sau đó đột nhiên nhớ ra điều gì đó, ngượng ngùng quay đầu đi, để lộ đôi tai đỏ bừng đối diện Hạ Trĩ: "Cái kia, tôi tên Dư Phóng! Dư thừa dư, phóng túng phóng..."
Từ trước đến nay dùng cách hạ mình này để giới thiệu bản thân, Dư Phóng chưa từng cảm thấy xấu hổ như hôm nay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play