Đợi đến khi Trương Ý nhắc đến Hạ Trĩ, hắn cũng đã không thể khống chế được cảm xúc, vừa khóc vừa lấy hết tất cả đồ đạc trong túi ra, hai mươi tờ tiền giấy đỏ tươi rơi đầy đất, hắn khóc lóc nhìn một hồi, nhớ tới lời Hạ Trĩ nói, mới nhặt chúng lên, gom lại chỉnh tề nắm chặt trong tay, khóc lớn hơn nữa.
"Cậu ấy bảo tôi nói với anh..." Trương Ý hít hít mũi, dưới ánh mắt lạnh băng chết lặng của Vệ Từ, từng chữ một truyền đạt: "Anh thắng, cậu ấy cũng thắng."
"Ờ."
Ngoài dự kiến của Trương Ý, Vệ Từ một chút cũng không đau khổ, thậm chí thoạt nhìn còn bình thản hơn cả Tiêu Mặc Phi, anh cầm lấy tờ báo kia, nghiêm túc xem qua tin tức trên đó, rồi im lặng trở về giường bệnh của mình, kéo rèm lên.
Trương Ý vừa bi phẫn vừa giận dữ, không nhịn được chỉ vào giường anh mắng: "Anh có tim không vậy! Hạ Trĩ thích anh như vậy, còn tin tưởng anh như vậy, anh đúng là đồ máu lạnh!"
"Cậu ấy sắp chết rồi mà còn nghĩ anh thông quan!"
"Cậu ấy nói muốn để lại tất cả chứng cứ cho anh!"
"Cái đồ khốn vô tâm nhà anh, không xứng đáng để cậu ấy trao chân tình..."
Nói xong câu cuối cùng, hắn ôm hai ngàn đồng tiền rúc vào giường khẽ nức nở.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT