05

Ngày hôm sau, tiết học Cơ giáp.

Gridkte là một hành tinh ở rìa bản đồ Đế quốc, nơi đây thường xuyên phải hứng chịu các cuộc tấn công bất thường của dị thú ngoài hành tinh.

Vì vậy, Học viện Tinh Hải được thành lập chủ yếu để đào tạo sĩ quan chiến đấu trên tiền tuyến.

Tiết Cơ giáp là môn học bắt buộc của mỗi học sinh.

「Chào bạn cùng phòng, lại gặp nhau rồi.」

Tôi cười, chào hỏi Tiêu Vọng.

Cậu ta hơi sững người, chắc là không ngờ tôi lại ôn hòa lễ phép đến vậy.

Tôi vẫn nhớ thiết lập nhân vật của mình.

Tôi cười rạng rỡ: 「Để xem hôm nay tôi có thể một cước đá lật cơ giáp của cậu không nhé.」

Tôi liếc cậu ta một cái, nụ cười càng tươi hơn.

「Cậu đừng có yếu đến mức ngay cả cơ giáp cũng không lái nổi đấy.」

Tiêu Vọng rõ ràng đã bị tôi chọc giận, không nói một lời nào mà chui tọt vào buồng lái cơ giáp.

Tôi cũng lên cơ giáp của mình.

Hai bên chuẩn bị xong, đồng tử màu đỏ của cơ giáp sáng lên.

Tiêu Vọng tấn công tôi trước.

Mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Tiêu Vọng leo thang trở lại chính là ở tiết học Cơ giáp.

Điều khiển cơ giáp cần sức mạnh tinh thần lớn và ổn định.

Sức mạnh tinh thần của Alpha càng lớn thì cơ giáp họ có thể điều khiển càng mạnh.

Tiêu Vọng khi chưa phân hóa đã có sức mạnh tinh thần mạnh đến đáng sợ, khả năng điều khiển cơ giáp có thể nói là thiên bẩm.

Còn nguyên chủ vì bệnh di truyền nên hoàn toàn không có cách nào kiểm soát tốt cảm xúc của mình.

Trong trận đấu với Tiêu Vọng, nguyên chủ đã nhận ra tài năng của cậu ta.

Sự ghen tị khiến y hoàn toàn biến chất.

Cảm xúc bất ổn của nguyên chủ dẫn đến việc mất kết nối tinh thần với cơ giáp giữa trận chiến, cuối cùng thua Tiêu Vọng.

Nguyên chủ không thể chấp nhận việc mình thua một tên thường dân nhỏ bé.

Sau tiết học Cơ giáp, hành vi bắt nạt của y đối với Tiêu Vọng gần như là công khai.

Nóng nảy dễ tức giận trở thành chuyện thường ngày của nguyên chủ, y càng gây sự với Tiêu Vọng, sức mạnh tinh thần của y càng bất ổn.

Điều này dẫn đến việc khi phân hóa, biển tinh thần của y phát triển không hoàn chỉnh, trực tiếp biến thành Omega cấp F.

Nhưng chẳng có ai có cảm xúc ổn định hơn một nhân viên văn phòng bên B phải tăng ca ba ngày sửa phương án rồi đột tử đâu.

Bản lĩnh của Lâu Nguyên Quân…

Để tôi dùng tạm vậy.

06

Thực chiến còn gay cấn hơn nhiều so với miêu tả trong cốt truyện.

Lâu Nguyên Quân (chỉ cơ thể tôi đang dùng) từ nhỏ đã luyện tập lái cơ giáp, thế nhưng đối đầu với một tuyển thủ thiên tài như Tiêu Vọng, tôi lại vô cùng chật vật.

Cuối cùng, bằng kinh nghiệm nhiều năm của mình, tôi đã kéo dài trận đấu cho đến khi cơ giáp của Tiêu Vọng cạn kiệt năng lượng, thắng hiểm cậu ta nửa phần.

Lúc cậu ta bước ra khỏi buồng lái, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Sau khi bị nguyên chủ đá một cú đau điếng ngày hôm qua, vậy mà vẫn có thể đấu với tôi gần như hòa.

Tài năng của Tiêu Vọng mạnh đến đáng sợ.

「Đồ tạp chủng vẫn là đồ tạp chủng, thua thảm hại thật, nhìn cái bộ dạng mệt lử của nó kìa.」

「Không lẽ cuối cùng lại phân hóa thành Omega cấp thấp rồi nghỉ học đấy chứ, ha ha ha!」

「Vậy thì chúng ta có thể đến trại thu dung giải khuây một phen rồi!」

Ở các hành tinh rìa, nơi ở của Omega cấp thấp chính là trại thu dung. Một khi Omega đã vào đó thì không thể rời đi, nhưng bất kỳ Alpha nào cũng có thể đến đó để trải qua kỳ phát tình.

Tôi đang định xuống khỏi cơ giáp, đột nhiên nghe thấy những lời này, liền ngồi lại vào trong buồng lái.

Tôi vung kiếm xích, chĩa thẳng vào đám học sinh vừa lên tiếng chế giễu.

Năm đứa bọn chúng tụ thành một nhóm nhỏ.

Tôi điều khiển cơ giáp nghiêng đầu cười nói: 「Năm người các cậu cùng lên đi, đấu một trận xem sao.」

Ba phút sau, năm cỗ cơ giáp bị đánh cho tan tành nằm thê thảm trên sân huấn luyện.

Năm học sinh trong buồng lái không rõ sống chết.

Tôi nhảy xuống khỏi buồng lái, ôn tồn nói với huấn luyện viên bên ngoài sân: 「Chi phí bồi thường thiệt hại chiến đấu xin cứ ghi vào sổ của Lâu gia, không cần để ý đến số tiền.」

Tôi lại hướng về phía năm cỗ cơ giáp phế liệu kia, cất cao giọng.

「Năm đứa cộng lại cũng không bằng một Omega cấp thấp, đồ vô giá trị.」

Lúc này Tiêu Vọng vẫn đang ngồi nghỉ ở rìa sân, trận đấu vừa rồi với tôi đã tiêu hao quá nhiều thể lực của cậu ta.

Tôi chạy lon ton đến, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Vọng.

Tiêu Vọng nhìn tôi một cái, khẽ nói: 「Tôi thấy cậu đã dùng chiêu của tôi.」

Tròn mười chữ.

Quen biết nam chính chưa đầy hai ngày, tính cả chữ 「Cút」 hôm qua, nam chính vậy mà đã nói với tôi mười một chữ.

Tôi cười: 「Sao thế? Cậu định đòi tôi phí bản quyền à? Tôi dùng còn tốt hơn cậu đấy.」

「…Cậu rất lợi hại.」

Tiêu Vọng im lặng một lúc lâu rồi mới nói thêm một câu: 「Còn nữa… cảm ơn cậu.」

Nghe cậu ta nói vậy, tảng đá trong lòng tôi cuối cùng cũng được đặt xuống.

Cú đá mở màn kia đã phá nát tương lai của Lâu Nguyên Quân, may mà Tiêu Vọng vẫn chưa phải là Alpha tinh ranh mạnh mẽ của tương lai.

Dễ lừa cực kỳ.

Tôi chìa tay về phía cậu ta: 「Tôi đúng là rất lợi hại, cậu cũng không tệ. Đói chết mất, đi nhà ăn không?」

07

Tiêu Vọng đương nhiên là không nắm lấy tay tôi.

Nhưng cậu ta đã cùng tôi đến nhà ăn.

Tôi thấy cậu ta chọn loại thuốc dinh dưỡng rẻ tiền nhất.

Đối với thường dân, học phí của Học viện Tinh Hải đắt đến đáng sợ.

Lúc này gia cảnh Tiêu Vọng vô cùng nghèo khó, sau khi gom đủ học phí thì chỉ có thể thắt lưng buộc bụng mới duy trì được cuộc sống.

Thuốc dinh dưỡng chỉ có thể cung cấp nhiệt lượng cơ bản cần thiết cho hoạt động sống, đối với thanh thiếu niên đang tuổi ăn tuổi lớn thì chẳng phải thứ gì tốt đẹp.

Thảo nào Tiêu Vọng lại bị suy dinh dưỡng.

「Tôi không ăn rau xanh.」

「Không muốn ăn đồ biển có vỏ.」

「Hải sản ở đây cũng không tệ, cậu thử xem.」

Thức ăn trong khay cơm của Tiêu Vọng bị tôi chất ngày càng cao, rất nhanh đã đạt tiêu chuẩn cân bằng dinh dưỡng.

Tiêu Vọng nhíu mày.

「Đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ là lấy hơi nhiều đồ và hơi kén ăn một chút thôi.」

Tôi chỉ vào tấm bảng thông báo dán ở nhà ăn.

「Nhà ăn của Học viện Tinh Hải yêu cầu không được lãng phí thức ăn, nếu chúng ta mang đi đổ sẽ bị các dì ở nhà ăn dạy dỗ đấy.」

Tôi sợ tính Tiêu Vọng cương trực, nhất quyết đòi mang đi đổ, vội vàng dùng chiêu bài đạo đức: 「Chúng ta đã là bạn bè rồi, giúp một tay được không?」

Tiêu Vọng sững sờ, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm, như thể nhìn thấy chuyện gì đó không thể tin nổi.

Tôi nhún vai, 「Cậu là người cùng tuổi đầu tiên tôi quen ở Gridkte, tôi cần bạn bè.」

Tôi lại gắp thêm một ít thịt vào đĩa của Tiêu Vọng.

「Lối đánh cơ giáp của cậu rất hung hãn, ở Học viện Tinh Hải này tôi đoán cũng không tìm ra học sinh thứ hai nào lợi hại như cậu đâu. Tôi muốn mời cậu làm thêm một công việc, làm bạn luyện tập cho tôi. Nếu như…」

Tôi đưa mắt nhìn cậu ta từ trên xuống dưới.

「Nếu cậu không bổ sung dinh dưỡng cho tốt, tôi e là mỗi ngày tôi chỉ có thể đấu với cậu một trận thôi.」

Tôi nói thật đấy, nếu Tiêu Vọng không bị suy dinh dưỡng kéo dài, hôm nay tôi chẳng chiếm được chút lợi thế nào từ tay cậu ta đâu.

Huống hồ, xét theo diễn biến cốt truyện, việc phân hóa thành giới tính nào có quan hệ rất lớn đến sự phát triển của biển tinh thần.

Chiến đấu bằng cơ giáp có thể rèn luyện sức mạnh tinh thần một cách hiệu quả.

Vì tương lai của chính mình, tôi tuyệt đối không thể phân hóa thành Omega.

Tôi cười với Tiêu Vọng: 「Cậu có thể suy nghĩ kỹ một chút, ngoài bạn cùng phòng, bạn bè ra, tôi cũng là một đối thủ không tồi đâu.」

Tiêu Vọng bị một loạt chiêu này của tôi đánh cho suýt chút nữa không chống đỡ nổi.

Chút lý trí còn sót lại khiến cậu ta hỏi một câu: 「Tại sao cậu lại học những thứ này? Gia tộc của cậu sẽ đồng ý cho cậu ra tiền tuyến sao?」

Chậc.

Không dễ lừa như tưởng tượng.

Tôi suy nghĩ một lát, rồi nói với giọng đầy ẩn ý: 「Luôn phải chừa cho mình một con đường lui chứ, lỡ như tôi bị gia tộc từ bỏ thì sao?」

Ánh mắt Tiêu Vọng nhìn tôi lập tức trở nên phức tạp.

Tôi nhớ trong cốt truyện, cha của Tiêu Vọng đã bỏ rơi hai mẹ con cậu ta.

Tôi không thể kể rõ trải nghiệm của mình cho Tiêu Vọng nghe, nhưng câu nói này đủ để khiến cậu ta đồng cảm.

Một người thừa kế gia tộc ở hành tinh thủ đô tại sao lại đột nhiên chuyển đến một trường quân sự ở hành tinh rìa?

Chỉ có thể là bị gia tộc lưu đày.

「Được. Tôi đồng ý với cậu.」

Tiêu Vọng gật đầu, bắt đầu ăn cơm trong đĩa.

08

Phải công nhận Tiêu Vọng là một bạn luyện vô cùng tuyệt vời.

Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, tôi có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh tinh thần của mình đã tăng lên mấy bậc.

Cọng giá đỗ Tiêu Vọng này cũng đã khỏe hơn trước một chút, thời gian tôi và cậu ta luyện tập cũng dần kéo dài hơn.

Còn về kết quả đối luyện, tôi không muốn nhắc tới lắm, hào quang nam chính đâu phải dễ dàng phá vỡ như vậy.

Cùng lúc đó, tôi nhận được giấy mời khám sức khỏe của Trung tâm Nghiên cứu Y học Gridkte.

Cuộc kiểm tra sức khỏe như thế này tháng nào tôi cũng phải làm một lần.

Lâu gia đưa tôi đến đây chính là vì trung tâm nghiên cứu này nằm trên hành tinh này.

Trung tâm nghiên cứu sẽ dựa vào tình trạng cơ thể của tôi để nghiên cứu và phát triển riêng một số loại thuốc đích liên quan đến phân hóa gen, cố gắng hết sức đảm bảo tôi có thể phân hóa thành Alpha.

Kết quả kiểm tra tháng này vẫn không mấy lạc quan, khả năng tôi phân hóa thành Omega vẫn rất cao.

Trên đường trở về, tôi thấy mấy người đàn ông Beta cao lớn vạm vỡ đang chặn đường một người phụ nữ.

Đó là một phụ nữ Omega có dung mạo xinh đẹp, gương mặt của bà ấy khiến tôi thấy hơi quen.

Giống… giống Tiêu Vọng!?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play