01
Tôi xuyên vào một thế giới ABO.
Theo như cốt truyện, tôi đáng lẽ phải bắt nạt nam chính Tiêu Vọng khi cậu ta chưa phân hóa, sỉ nhục Thương Tập Tuyết, một Omega giả Beta được cho là vợ của cậu ta. Cuối cùng, tự tìm đường chết, phân hóa thành Omega cấp F, bị gia tộc ruồng bỏ, lưu lạc phong trần, chết yểu.
Vậy thì, vấn đề nằm ở chỗ.
Tôi không muốn biến thành Omega rồi yêu đương đồng giới.
Sau khi chết yểu, tôi cũng chẳng có mạng hồi sinh nào cả.
Đương nhiên, lưu lạc chốn phong trần là tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Và còn nữa…
Tôi nhìn Tiêu Vọng, người vừa bị tôi một cước đá ngã, mười tám tuổi mà còn chưa cao bằng em gái tôi.
Chưa nói đến việc liệu cái thứ này sau khi phân hóa có thể biến thành một Alpha siêu cấp mạnh mẽ để trả thù tôi hay không. Cái dáng vẻ cậu ta ngã trên mặt đất, tôi thấy cú đá kia của nguyên chủ chẳng khác nào ngược đãi trẻ em.
Ở thế giới của tôi, tôi là một công dân tốt tuân thủ pháp luật. Không ngược đãi trẻ em, không đánh nhau, lương thiện, thân thiện nhưng miệng lưỡi có hơi độc địa.
Thế là tôi liếc cậu ta một cái.
「Học viện Tinh Hải của Gridkte đã đến mức sa sút phải nhận cả loại học sinh như cậu rồi sao?」
02
Thế giới mà tôi xuyên đến này có một chế độ phân cấp nghiêm ngặt.
Các cấp bậc chính được phân chia theo giới tính, gồm ba loại: Alpha, Beta và Omega.
Quyền lực xã hội nằm trong tay Alpha, họ là tinh anh trong giới tinh anh.
Trong não của tất cả Alpha đều có một biển tinh thần.
Điều này ban cho Alpha trí tuệ và sức mạnh tinh thần vượt trội hơn, nhưng ngược lại, biển cả không phải lúc nào cũng lặng sóng.
Khi biển tinh thần của Alpha trở nên hỗn loạn, họ cần Omega để xoa dịu.
Giữa Alpha và Omega lại có sự phân cấp về gen.
Khi Alpha cấp cao bị rối loạn tinh thần, nếu được Omega cấp thấp xoa dịu, Omega cấp thấp đó có thể chết ngay tại chỗ.
Nhưng không ai quan tâm cả.
Trong giới Alpha cấp cao, Omega cấp thấp thậm chí còn có biệt danh là 「đồ dùng một lần」.
Do sự tồn tại của biển tinh thần, Omega ở thế giới này không hề có tự do. Họ trở thành một loại tài nguyên độc quyền của Alpha. Xoa dịu biển tinh thần, sinh con đẻ cái, vừa là vật làm nền, vừa là công cụ.
Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ Lâu Nguyên Quân là người thừa kế duy nhất của Lâu gia.
Sự giáo dục của Lâu gia vô cùng nghiêm khắc.
Nếu Lâu Nguyên Quân không thể đứng nhất, cha của y sẽ đích thân hỏi y tại sao không đi chết đi.
Những tài nguyên và sự giáo dục tốt nhất đều được dâng đến trước mặt Lâu Nguyên Quân.
Lâu Nguyên Quân trở thành thiếu niên thiên tài của hành tinh thủ đô.
Vậy mà một người thừa kế gia tộc như vậy, vào năm mười bảy tuổi lại bị chẩn đoán mắc bệnh di truyền, bác sĩ khẳng định y chỉ có thể phân hóa thành Omega.
Nếu vận khí kém, có lẽ đến Omega cấp C cũng không nổi.
Nếu là Omega cấp A, còn có thể dùng để liên hôn với một số gia tộc.
Nhưng nếu là cấp C…
Lâu gia nắm giữ quyền thế ở hành tinh thủ đô, họ cần một gia chủ Alpha từ cấp A trở lên, chứ không cần một Omega vô dụng.
Do danh tiếng trước kia của Lâu Nguyên Quân, nếu y đột nhiên biến mất sẽ gây chú ý trong dư luận.
Vì vậy, Lâu phụ (cha của Lâu Nguyên Quân) đã đưa Lâu Nguyên Quân đến hành tinh Gridkte.
Hành tinh này là đất thuộc sở hữu của Lâu gia, trung tâm nghiên cứu y học của Lâu gia cũng đặt ở đây.
Lâu Nguyên Quân bị gia tộc lưu đày, chuyển từ Học viện Đế Quốc đến Học viện Tinh Hải ở Gridkte.
Nếu y có thể dựa vào các biện pháp gen để phân hóa thành Alpha, thì vẫn còn cơ hội trở về hành tinh thủ đô.
Còn nếu biến thành Omega cấp thấp, việc bị lưu đày, sau đó bí mật xử tử nỗi ô nhục của gia tộc cũng không phải là chuyện hiếm trong các gia tộc lớn.
03
Học viện Tinh Hải ở Gridkte không thuộc quyền quản lý của Lâu gia, tất cả học sinh mới nhập học đều phải ở ký túc xá.
Ký túc xá hai người một phòng, bạn cùng phòng do nhà trường sắp xếp ngẫu nhiên.
Bạn cùng phòng của Lâu Nguyên Quân là một người nhỏ bé gầy yếu, trông có vẻ cả đời này cũng không có duyên phân hóa thành Alpha.
Phải biết rằng, ở hành tinh thủ đô, hạng người như bạn cùng phòng của y, ngay cả mặt Lâu Nguyên Quân cũng không được gặp.
Lâu Nguyên Quân cảm thấy mình bị xúc phạm, cơn giận lập tức bùng lên, đá người ta một cước.
Sau cú đá đó, bệnh di truyền của Lâu Nguyên Quân tái phát, ra đi rất nhanh.
Tôi đã xuyên qua đây.
Khởi đầu như địa ngục.
04
Nguyên chủ là một thiên tài dùng lỗ mũi nhìn người, lại còn là quý tộc.
Đối với y, nhìn hạng dân thường như Tiêu Vọng chẳng khác nào nhìn rác rưởi.
Nếu tôi đột nhiên thay đổi tính nết, đối xử hòa hảo với Tiêu Vọng kiểu "chào cậu, chào tôi, chào cả nhà" thì rất có khả năng sẽ bị trung tâm nghiên cứu bắt đi ngay.
Chẳng có chuyện gì mà cái gia tộc điên khùng của nguyên chủ không dám làm cả.
Cho nên tôi mới thốt ra câu chế giễu cay nghiệt đó.
Vị trước mắt tôi đây, chính là thiên chi kiêu tử sau này.
Toàn bộ Đế quốc không quá mười Alpha cấp S.
Lúc này, nam chính Tiêu Vọng đang nằm trên đất, suy dinh dưỡng kéo dài khiến cậu ta gắng gượng thế nào cũng không dậy nổi.
Ánh mắt cậu ta nhìn tôi đầy hung dữ, như một con sói đơn độc.
Một con sói đơn độc xinh đẹp.
Nam chính quả không hổ là nam chính, dù bây giờ chỉ là một cọng giá đỗ, gương mặt vẫn là của một mỹ nhân.
「Ánh mắt không tệ.」
Tôi nhướn mày, Tiêu Vọng lập tức trở nên cảnh giác.
Tôi giải thích: 「Học sinh ở hành tinh thủ đô gặp mặt thường chạm nhẹ một chút, tôi không ngờ Học viện Tinh Hải không có thói quen này, thật ngại quá.」
Tôi chìa một tay về phía cậu ta.
「Bạn cùng phòng của cậu, Lâu Nguyên Quân.」
Tiêu Vọng tất nhiên là không thèm để ý đến tôi.
Cậu ta hất tay tôi ra, gằn một tiếng 「Cút」.
Tự mình bò dậy khỏi mặt đất, đóng sầm cửa bỏ đi.
Tôi không hề ngạc nhiên về điều này.
Bị bạn cùng phòng mới một cước đá ngã, đối phương chìa tay ra là coi như mọi chuyện tốt đẹp hết cả thì mới gọi là lạ.