Nếu nói trước khi Chu Nguyệt Xuất mở miệng, trong đầu Quý Ỷ Nguy hơn phân nửa chỉ nghĩ đến chuyện mua hành rồi đánh chết Thịnh Tụng Thời, thì bây giờ, anh lại có cảm giác như hành đã bắt đầu mọc rễ trong não, đâm xuyên ra khỏi sọ não và phát triển xanh mướt lay động trên đầu anh.
Còn giết Thịnh Tụng Thời gì nữa chứ! Phải lo nhổ sạch đám hành xanh mướt trên đầu đã!
Quý Ỷ Nguy vốn là có để dành thời gian đi mua hành, nhưng bị Chu Nguyệt Xuất chen ngang như vậy, thời gian liền không đủ, Huống chi chuyện có liên quan đến Tam Tam, anh hiếm khi chịu nghe lọt, nên cũng tạm thời không tính toán xử lý đám người Thịnh Tụng Thời. Anh thu vũ khí lại, cuối cùng liếc mắt nhìn mấy người một cái thật sâu, như muốn ghi nhớ gương mặt bọn họ, sau đó xoay người rời đi.
Tính cả Giang Trạc, 4 người chỉ biết dõi theo bóng anh đi khuất, lòng còn chưa hết sợ.
Thịnh Tụng Thời ho nhẹ hai tiếng, vỗ vỗ vai Chu Nguyệt Xuất, người cũng đang hồn bay phách lạc, khen ngợi:
“Nguyệt Xuất, làm tốt lắm.”
Cứu mạng trời đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT