Xui xẻo là, máy kéo bị lật xuống mương giữa đường, làm gãy chân chú Ba Từ. Trần Huệ Lan thấy chồng bị thương, liền bắt bác cả Từ phải bồi thường tiền thuốc men, nói chắc như đinh đóng cột:
“Nếu các người không bắt nạt con gái tôi, thì chồng tôi có đến tìm các người để nói lý lẽ không? Nếu không đến tìm các người, thì anh ấy sẽ không ngồi máy kéo, không ngồi máy kéo thì sẽ không bị thương, tiền thuốc men này các người không trả thì ai trả? Hơn nữa, bị thương rất đau, không mua thêm chút đồ bổ dưỡng gì sao?”
Nguyên thân cũng nhảy ra la hét: “Chính là các người bắt nạt con! Con đã nói với chị họ, con thích Quách Chí Quân, còn ngày nào cũng dán hộp diêm, dán đến mức mắt sắp mù rồi, chỉ muốn tiết kiệm tiền mua quà cho anh ấy. Kết quả mới mấy ngày, các người đã bàn chuyện hôn sự của chị họ với nhà họ Quách, sau này con còn mặt mũi nào ra ngoài gặp người khác nữa? Con chết quách cho rồi!”
Nói xong định đập đầu vào tường. Trần Huệ Lan kéo cô lại, hai mẹ con ôm nhau khóc lóc thảm thiết.
Bác cả Từ có nỗi khổ không nói nên lời, đành phải tạm ứng tiền lương tháng sau với nhà máy, lại vay thêm của đồng nghiệp một ít, để chữa chân cho em trai.
Thực ra đội sản xuất của chú Ba Từ cũng đã chi trả một khoản tiền, nhưng nhà chú Ba Từ vẫn kiên quyết cho rằng bác cả Từ phải chịu trách nhiệm cho việc này. Còn lấy cớ bị thương ở chân, hai vợ chồng chú Ba Từ vốn đã lười biếng, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện trốn việc, sau khi xuất viện đã hơn nửa năm không đi làm, người thì nói chân chưa khỏi hẳn, đi làm sẽ bị đau; người thì nói phải chăm sóc chồng, cứ thế bắt nhà bác cả phải bỏ tiền nuôi cả gia đình họ.
Điều này khiến cho nhà bác cả Từ phải gánh rất nhiều nợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play