“Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì để anh cả thế chỗ công việc? Con không phải con trai của ba mẹ sao? Con không đồng ý!”
“Lão Tam, con cho rằng mẹ không thương lượng với cha con để con đi sao? Nhưng con xem xem bản thân lười biếng như vậy, vào nhà máy, nếu như cũng ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, công việc này còn giữ được sao? Hơn nữa, trong thành phố đều là con trai trưởng thay thế...”
“Mẹ, lời này của mẹ con không vui nghe, con ở nhà lười, vào nhà máy chưa biết chừng sẽ chăm chỉ? Về phần người trong thành phố để con trai trưởng thế thân, đó là bởi vì người trong thành không thế thân cũng tìm được việc làm. Nhà mình chỉ có một cơ hội này, dựa vào cái gì cho anh cả? Chỉ vì anh ấy lớn hơn chúng con mấy tuổi, nên anh ấy được hưởng lợi? Anh ấy được hưởng lợi chẳng lẽ còn ít sao? Khi còn nhỏ ăn tết, anh ấy mặc quần áo mới, con và em trai mặc quần áo cũ của anh ấy. Lúc cưới vợ, anh ấy chiếm phòng lớn nhất, đồ dùng trong nhà toàn đồ tốt, đến phiên con và em trai thì chỉ được một nửa căn phòng, đồ dùng trong nhà cũng là đồ cũ. Trước mắt cha về hưu lại để anh ấy đi, sao chỗ tốt gì anh ấy cũng được hưởng hết? Vậy về sau ba mẹ dưỡng lão, có phải cũng chỉ thuộc về anh ấy nuôi hay không? Vậy được!”
“Lão Tam, thân thể cha mẹ còn khỏe mạnh, sao chú có thể nói như vậy!”
“Chị dâu, chị đây là được lợi còn không muốn phụng dưỡng?”
“...”
Ngoài phòng ồn ào nửa ngày, Từ Nhân tỉnh lại nghe được đại khái, kết hợp với cốt truyện và thiết lập của hệ thống để lại, đau đầu đến mức phải day day thái dương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play