“Nó đâu rồi? Sao tôi nghe người ở đây nói nó xách hành lý rời khỏi cô nhi viện rồi? Đi đâu rồi? Có phải ông bà ngoại nó phái người đến đón nó không? Ông bà ngoại nó đã chết bao nhiêu năm rồi, mẹ nó cũng không còn ai thân thích, có phải là người khác giả mạo không? Sao mọi người không hỏi rõ ràng vậy?”
Viện trưởng cau mày: “Từ Nhân không có người thân nào đến đón. Nó đã đến hành tinh hoang để khai hoang, tôi đã đưa nó lên tàu vũ trụ.”
"Hành tinh hoang? Hành tinh hoang nào? Nó gây ra chuyện gì à?" Mấy người bà lão ngạc nhiên nhìn nhau, chưa từng nghe nói chuyện này.
Viện trưởng thấy họ hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Không có gây chuyện gì, là nó lỡ tay mua nhầm, nhưng đã mua rồi thì không thể hủy, chỉ có thể đến đó khai hoang.”
"A! Có phải là hành tinh hoang một tinh tệ kia không?" Bác cả Từ nhớ đến câu chuyện cười được lan truyền trên mạng mấy ngày trước, nói rằng có một cô gái hào hứng mua hành tinh hoang đó, sau khi biết được thuế môi trường là hơn bốn mươi vạn thì sợ đến mặt mày tái mét, suýt nữa ngất xỉu.
Nghĩ đến đây, mặt bác cả Từ cũng tái đi, run rẩy hỏi: “Vậy là, nó đã dùng số tiền bồi thường vừa được giải phóng để mua một hành tinh hoang sao?”
"Haiz..." Viện trưởng thở dài: “Sự đã rồi, cũng không còn cách nào khác...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT