Nhưng bánh mì của Tinh Tế thì cứng thật, cứng từ trong ra ngoài, nhưng không phải kiểu giòn cứng như bánh quy mà là kiểu cứng khô của bánh làm từ bột nhào chết, hơn nữa khi ăn phải chấm rất nhiều nước sốt mới át được vị chua.
Vị thịt thì ngon hơn bánh mì một chút, nhai hơi giống thịt bò Tây Tạng, nhưng nhìn chung cũng khá cứng, nướng lên ăn rất hại răng nên thường được nấu thành canh thịt.
Trước đây cô cứ nghĩ là do điều kiện ăn uống của cô nhi viện không tốt, nhưng giờ xem ra thì đây là loại thực phẩm phổ biến ở thời đại này.
Hoặc có lẽ chỉ có cô thấy khó ăn, người Tinh Tế rất thích loại thực phẩm tự nhiên này.
Có lẽ họ chưa được ăn món gì ngon, thường xuyên ăn dịch dinh dưỡng cho no bụng, thỉnh thoảng ăn một bữa được nấu từ nguyên liệu tươi sống thì lại thấy rất ngon.
Tội nghiệp…
Không biết rằng cô đang thương hại người Tinh Tế sống trong sa mạc ẩm thực, đầu bếp trưởng thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào đồ ăn trong nhà ăn, dáng người lại gầy yếu như vậy nên lòng trắc ẩn cũng trào dâng như sóng thần, ông lấy một chai dịch dinh dưỡng mà cháu gái ông thích nhất rồi đi tới, đưa cho Từ Nhân với vẻ mặt hiền từ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT