Nhưng người già thường hay nhớ quê, càng về cuối đời, ông nội Từ càng nhớ hương vị trà trên núi quê nhà.
Mặc dù không có danh tiếng trên thị trường, nhưng nó được trồng trên núi non không ô nhiễm, tắm mình trong ánh nắng mặt trời, được mưa móc nuôi dưỡng, nước suối tưới mát.
Ông nội Từ dự định sau khi nghỉ hưu sẽ về quê sinh sống, uống trà quê, thưởng thức món ăn quê, vì vậy ông đã mời một nhà thiết kế nổi tiếng đến sửa sang và cải tạo lại mấy gian nhà cũ cùng với sân vườn, đất đai xung quanh.
Nhưng đời người ai biết trước được điều gì, nhà cũ vừa mới sửa sang xong còn chưa kịp dọn vào ở, ông nội Từ đột nhiên bị nhồi máu cơ tim, sau khi được cấp cứu và hồi sức tại bệnh viện thì tỉnh lại.
Căn bệnh này khiến ông nội Từ quyết định nghỉ hưu sớm, ông tuyên bố trên giường bệnh rằng con trai thứ hai sẽ kế thừa công ty, con trai cả nhận cổ phần và hưởng cổ tức.
Giao công ty cho người con trai thứ hai trầm ổn, ông nội Từ rất yên tâm, vốn định sau khi xuất viện sẽ về quê, nhưng ba ngày sau ông lại lên cơn đau tim và ra đi mãi mãi, đến chết cũng không được uống một ngụm trà quê hương.
Từ Nhân đưa tay lên nhìn đồng hồ thông minh đo nhịp tim, cô không cố gắng để nhịp tim vượt quá một trăm bốn mươi, khi vượt quá một trăm ba mươi, cô liền dừng lại thở hổn hển, hít sâu vài hơi, đứng nhìn những dãy núi xanh trùng điệp xung quanh và cảm thấy xót xa cho ông nội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play